Ước mơ trẻ thơ chắc chẳng ai nghĩ đến nghề chăm sóc khách hàng. Lúc đó tôi cũng như bao đứa bé khác cũng mơ mộng hoạ sĩ, kỹ sư, giáo viên… Và rồi lớn lên tôi theo đuổi sự nghiệp học tập mà lúc bé tôi chẳng bao giờ nghĩ đến dù là thoáng qua.
Trường mà tôi theo học thời điểm đó cũng là định hướng từ người thầy của tôi với câu nói: ”Học Dược đi, không lo chết đói” . Vậy là tôi lao vào học Dược.
Rồi dần dần cũng yêu Dược, yêu nghề. Thật may mắn khi mình còn yêu những thứ mình đã lựa chọn. Không thấy mình quá lận đận như một số người bạn của tôi, học, rồi làm, vẫn thấy mình chênh vênh.
Cũng vì tình yêu cố chấp với Dược, nên khi ra trường sống chết tôi cũng tìm bằng được công việc nào liên quan đến Dược.
Để bản thân đúng chuẩn “Gái Ngành”. Cũng qua vài ba công ty, cũng bị lướt qua vũng bùn mang tên “Đông Y” mà giờ tôi vẫn sợ cái từ “Đông y bẩn”.
Và vẫn cứ mải miết tìm kiếm một công việc mơ ước để thỏa đam mê nói nhiều, mà lại được nói về những thứ mình yêu.
Ai đó đã nói “Những người yêu nhau thì sớm muộn cũng sẽ trở về bên nhau”
Và đó chính câu chuyện tình yêu của tôi với Thái Minh, đặc biệt là phòng Chăm sóc khách hàng.
Đến với Thái Minh thật tình cờ, vì tôi không chủ động tìm cho bản thân mình mà được sự nhờ cậy của cô em đồng nghiệp cũ, khi nó hỏi: “chị có quen ai làm công ty này không?”. Rồi nó tôi xem page tuyển dụng của Thái Minh.
Thấy khá quen và nhận ra đó chính là cái logo trên áo đồng phục mà đứa em tôi mặc đăng hình facebook khi xuống thăm nhà máy Thái Minh Hi-Tech (khi vào công ty tôi mới biết đó là đợt khai trương nhà máy)
Tự nhiên nhớ ra nên tôi cũng ngạc nhiên nói “Ơ đây là công ty đứa em chị đang làm”
Vậy là nó nhảy cẫng lên bảo :”chị hỏi giúp em đi, xem đã tuyển đủ người chưa chị?”
Rồi nhắn tin hỏi han cho cô em đang làm ở đó, để con bé tự tin, hăng hái đi ứng tuyển và rồi sau đó ít bữa nhận được tin nó đã trượt phỏng vấn.
Nhưng nó lại nói em chẳng buồn mà con vui. Vì trượt bởi một công ty “chuyên nghiệp” như vậy em mới thấy mình cũng còn kém.
Tôi nghĩ rằng, cũng chỉ là nhân viên CSKH có gì đâu mà phỏng vấn căng vậy. Vì con bé cũng từng làm CSKH và telesale nhiều nơi.
Nhưng chẳng hiểu điều gì mà lại khiến bản thân tôi cứ băn khoăn hai từ “chuyên nghiệp”. Nửa đêm tôi cũng mò lên websie tìm hiểu về Thái Minh. Hình ảnh qua web chỉ thấy khuôn viên văn phòng khá đẹp. Vậy mà tôi đã quyết định viết đơn xin nghỉ việc để ứng tuyển Thái Minh. Một quyết định mà giờ tôi nghĩ lại có thể hồi đó hơi điên.
Vì lúc đó mới sinh con xong hai vợ chồng rất khó khăn, tôi lại quyết định nhanh gọn như vậy. Mà giờ thi thoảng tôi nhớ lại tinh thần hùng hồn đó vẫn cứ trêu là duyên nó đến. Thêm câu nói truyền động lực từ phía chồng tôi “Nếu công việc hiện tại em thấy không đáp ứng được mơ ước của em. Thì em cứ tìm việc khác, kinh tế anh lo được”
Chỉ đợi có vậy để tôi viết mail ứng tuyển và rồi chờ gọi đi phỏng vấn.
Tôi nhớ lại có lần họp IDOL của tôi ( Anh Thái) có nói: hồ sơ ứng tuyển vào Thái Minh còn cao hơn tỷ lệ chọi thi đại học.
Quả thực nhớ lại 1,5 năm về trước chắc lúc đó mình cũng đang chọi hồ sơ và đợi chờ đi phỏng vấn.
Đến khi gọi đi phỏng vấn tôi thấy cũng hết sức bình thường như bao công ty khác. Tôi chuẩn bị rất kỹ, đi sớm hơn lịch hẹn một tiếng (để bù trừ thời gian tìm đường, bản thân tôi là đứa mù đường). Đúng như dự kiến, mất 20-30 phút lạc quanh phố Thọ Tháp
Và rồi cái bình thường đó đã kết thúc khi tôi đến cổng công ty.
Tôi vẫn nhớ ngày hôm đó trời mưa lất phất, cơn mưa xuân lạc lõng đến tháng 3 kèm theo cái không khí ảm đạm mùa covi
Đến nơi vẫn đang ngơ ngác thì chú bảo vệ thân thiện hỏi: “Cháu đi phỏng vấn thì cho xe lên đây,rồi lên của sát khuẩn tay, khẩu trang cháu đi bên ngoài vào bỏ ở thùng rác. Vào công ty sẽ có nhân viên phát khẩu trang mới cho cháu”
Trong đầu dâng lên cảm xúc: “Woa! Thực sự chuyên nghiệp, từ chú bảo vệ”
Đi hết từ ngỡ ngàng này, đến ngỡ ngàng khác. Nếu như ở một công ty khác, phỏng vấn chỉ hời hợt, thì với Thái Minh bạn hoàn toàn thấy sự “Đẳng Cấp”.
Khi vào đợi phỏng vấn vòng 1 tôi được hướng dẫn ngồi vào phòng và làm bài test IQ
Đây chính là điều mà tôi đánh giá rất cao ở công ty, vì tôi cũng phỏng vấn đi làm vài ba công ty, chẳng có bài test nào cả, cũng chính bài test đó thôi thúc bản thân tôi nhất định phải được vào đây làm.
Đây chính là sự chuyên nghiệp chuẩn “ngành” mình mơ ước . Khi ra về lại tiếp tục được bất ngờ, rằng lần đầu tiên tôi đi phỏng vấn mà cũng có quà mang về. Một chiếc ô xinh xắn in logo sản phẩm Xoang Bách Phục.
Trong đầu tôi hiện lên “Đúng là marketing thực sự sinh tế lại là chuyên nghiệp”. Và cũng không quên suy nghĩ lơ thơ trong đầu “Ôi thôi! Quà chia tay rồi”. Vậy là về nghỉ ngơi cũng xác định tâm lý tạch.
Nhưng thật sung sướng khi tôi lại nhận mail đi phỏng vấn lần hai. Có ai nghĩ rằng tuyển nhân viên phòng CSKH thôi mà qua những hai vòng phỏng vấn, rồi lại được ngồi trao đổi trực tiếp với Tổng giám đốc và trường phòng HCNS không?
Thái Minh có đấy! Đến đây thì bản thân tôi rất hài lòng về công ty trong những lần tiếp cận đầu tiên.
Và giai đoạn gay cấn hồi hộp đến phút 90. Đó là chờ đợi kết quả trúng tuyển, thực sự nó còn nghẹt thở hơn đợi điểm thi đại học. Vì khi bạn tìm được đúng tình yêu của mình và được hồi đáp nó hạnh phúc thực sự.
Thái Minh không chỉ chuyên nghiệp từ tuyển chọn nhân viên đầu vào. Mà Thái Minh còn làm tôi yêu hơn vì khi đến thử việc tôi được “bàn giao” đúng quy trình. :))
Có mô hình dìu dắt tuyệt vời, từ những người đi trước đầy kinh nghiệm sẽ giúp đỡ bạn hết mình để bạn không hề cô đơn trong hai tháng lọt lòng vào ngôi nhà Thái Minh.
Cũng hơi tiếc khi tôi mới đến mà không nhận được luôn sự choáng ngợp bởi các cô gái phòng CSKH, do thời điểm đó công ty giãn cách, giảm nhân sự đến văn phòng đảm bảo an toàn.
Tự nhiên tôi nghĩ cũng may. Vì điều thường tình tôi nghĩ: Mới đến Tây Vương Vữ Quốc thì sợ nhất là nhiều thị phi. Trong một văn phòng toàn nữ thì đúng là điều tôi rất ái ngại.
Nhưng khi cả văn phòng đi làm lại thì điều hoàn toàn trái ngược, mọi người rất thân thiện và gần như không có khoảng cách người mới, người cũ. Hay là những rầm rì đó lại càng không hề có ở Thái Minh. Điều gì mà lại làm tạo ra một văn phòng toàn nữ nhưng bình yên đến lạ!
Tôi thì đã chuẩn bị cho mình cả một cẩm nang: cách sống sót khi làm việc văn phòng, vậy mà tôi lại chẳng cần dùng đến.
Ở Thái Minh không hề có văn hoá phải nhìn mặt cấp trên mà sống và làm việc như những nơi tôi đi qua. Không phải lo nay sinh nhật con sếp, mai sinh nhật vợ sếp, ngày mốt lại khao thọ bố mẹ sếp.
Đến với với Thái Minh đặc biệt là phòng CSKH bạn chỉ cần yêu chiều duy nhất một nhân vật và chúng tôi cũng đang có một tình yêu chung dành cho nhân vật ấy, mang tên “Khách Hàng”. Bởi chúng tôi luôn chăm sóc khách hàng như chăm sóc người thân của mình.
Chỉ bấy nhiêu thôi đã thấy được sự khoảnh khắc lắng đọng ngay từ những điểm chạm đầu tiên với Thái Minh, để rồi một chiều thu tháng chín tôi lại được ngồi viết những dòng cảm xúc này dành cho Thái Minh thân thương. Nơi tôi được gắn bó hơn một năm qua. Một năm chắc cũng không quá dài nhưng tôi lại thật may mắn, vì tôi đang ở đây và chứng kiến sự thay đổi từng ngày của Thái Minh.
Và không chỉ nhìn Thái Minh lớn mạnh, bản thân tôi cũng sẽ lớn mạnh hơn cùng Thái Minh. Để không chỉ là 10 năm mà sẽ là 20 năm, 30 năm vẫn trong ngôi nhà Thái Minh này. Nhưng tôi sẽ mang trong mình một tâm thế khác và một vị trí khác.
Nguyễn Thị Minh Huệ – Nhân viên Chăm sóc Khách hàng