Tôi vẫn nhớ như in các kỷ niệm trong ba ngày đầu tiên đi làm ở Thái Minh. Kỷ niệm mà đã gần ba năm và giờ ngồi viết lại như mới hôm qua thôi.Đó là ngày 15/04/2019, khi đó tôi đến với Thái Minh với vị trí là quản lý phòng CSKH. Màn tiếp đón của hơn 30 cô gái CSKH lúc đó làm tôi thật sự ngạc nhiên. Wow…một chiếc bàn màu trắng nhỏ xinh ở góc phòng, một bình hoa hồng tươi thật đẹp và tấm thiệp thật xinh xắn trên bàn do bạn Bảo Linh (Trưởng phòng cũ) tự tay viết và đến giờ tôi vẫn còn lưu giữ.Sau màn chào hỏi và giới thiệu tên của mọi người, tôi bắt đầu hoang mang và lo lắng cho việc làm sao để nhớ hết tên của các thành viên hôm nay, rồi giới thiệu xong mọi người có hỏi lại không… Không khí rất vui vẻ nhưng cũng đến hồi cần kết thúc. Thay vào đó là âm thanh của các cô gái CSKH, thi thoảng lại có tiếng khúc khích, tiếng dạ vâng…quen thuộc.Đến khoảng hơn 9h sáng tôi bắt đầu thấy sự cô đơn, không có ai bên cạnh, không có ai chạy tới hỏi xem có cần giúp đỡ gì không. Vì là ngày đầu tiên nên tôi không chuẩn bị cốc hay bình nước mang đi để uống. Cổ họng bắt đầu thấy khô cứng như nhắn nhủ cơ thể đã đến lúc cần nước để bù đắp cho nỗi lo lắng từ sáng sớm. Nhìn các em CSKH ai cũng xinh xắn, cũng vui tươi nhưng sao thờ ơ đến thế nhỉ, tôi nghĩ như vậy.Cơn buồn ngủ bắt đầu xâm lấn, tôi bỗng giật mình bởi trong góc bàn đối diện vang lên âm thanh lớn tiếng “Con nói nãy giờ mà bác không hiểu ạ?” của một bạn nhân viên (đã nghỉ), tôi chưa bao giờ thấy mình đủ bình tĩnh và giận dữ đến lạnh người để kiên trì nghe cuộc hội thoại đó nữa. Tôi đứng phắt dậy và nhìn thẳng về góc phòng nơi có âm thanh đó chỉ để xem phía sau âm thanh đó là một cô gái như nào, với tâm thế quan sát và xem mình có thể trợ giúp gì được cho em ấy lúc này hay không. Sau cái nhìn sững sờ đó em ấy đã hiểu ý để thay đổi tông giọng và tiếp tục cuộc hội thoại.Tôi bỏ chạy vào nhà vệ sinh và òa khóc như kiểu vừa bị ai đó la mắng. Việc mình vừa được chào đón nồng nhiệt ban sáng, với sự thờ ơ không ai bên cạnh quan tâm lúc này, với sự việc tiếp tục vừa chứng kiến với khách hàng, thật sự đối lập nhau. Tôi bắt đầu hoài nghi về con người và văn hóa nơi đây. Hối tiếc vì sự lựa chọn của mình, tôi nhấc điện thoại gọi điện cho người thân với mong muốn được chia sẻ an ủi từ đồng chí chồng, thì nhận được câu nói rất lạnh lùng: “Ơ, sao em phải khóc, cứ bình tĩnh, vậy nên trên đời này khách hàng mới cần có em chứ”Mạnh mẽ, tự tin bước ra khỏi nhà vệ sinh, tôi trở về chỗ ngồi với ý chí rằng: khách hàng đang cần mình. Nhưng cơn khát nước vẫn quay trở lại, và tôi biết lúc này mình cần tìm đến cốc nước thật lạnh để kiểm soát và triệt tiêu cảm xúc tiêu cực của mình. Thật may mắn đúng lúc đó em Thuận mang cốc nước đến giọng nhẹ nhàng “em mời chị uống nước ạ”. Ôi, được mời như cởi tấm lòng. Tôi uống gần hết cốc nước vì cảm động về sự tinh tế, chu đáo của em ấy và vì tôi khát nước là có thật. Điều đặc biệt mà cốc nước đó cứu rỗi tâm hồn tôi lúc đó chính việc nó đã xóa tan đi những hoài nghi, những lo lắng mà trước đó tôi đã từng nghĩ đến. Hóa ra các em ấy thật sự rất chu đáo, tinh tế và biết quan tâm tới mọi người như điều họ vốn có. Dù chỉ là trong suy nghĩ nhận định nhất thời, nhưng tôi thấy mình thật có lỗi.Ngày hôm sau, tôi được anh Thái thông báo tham gia họp cùng với HCNS về tỉ lệ nhân viên CSKH nghỉ việc lên tới 67%. Sau khi nghe báo cáo các nguyên nhân từ HCNS, vấn đề cốt lõi chính là không có người hỗ trợ trực tiếp nhân sự mới, làm họ cô đơn và dễ dàng từ bỏ cơ hội khi chưa kết thúc thời gian thử việc. Anh Thái đã có ý tưởng về mô hình cần có người tương trợ và đồng hành với các bạn nhân viên mới, dìu dắt họ làm quen với công việc, văn hóa, rủ họ cùng đi ăn cơm trưa, … để họ không còn cảm thấy cô đơn. Anh Thái yêu cầu cần có mô hình “người dìu dắt” và viết thành quy trình để thực hiện. Mô hình đó ở phòng CSKH được triển khai từ 2019 đến nay trên ý tưởng đó của anh. Kết quả cuối năm 2019 tỉ lệ nhân viên nghỉ việc giảm xuống còn dưới 5%. Ngày đó, quy trình đào tạo nhân viên mới cũng là bản quy trình đầu tiên tôi thực hiện tại Thái Minh. Đã có ngày cùng anh Thái trao đổi, được anh sửa cho lưu đồ trong quy trình…Thấm thoát mà đã gần 3 năm trôi qua.Lúc này, có lẽ mọi người đang say giấc, đâu đó cũng có những đồng nghiệp của tôi ngồi viết lên những kỷ niệm đẹp và ấn tượng đầu tiên ở Thái Minh. Chắc hẳn, họ cũng đang rất cảm xúc và hạnh phúc như tôi lúc này. Hình ảnh về những cô gái CSKH vui vẻ thân thiện vỗ tay chào đón, những bông hoa hồng xinh tươi và tấm thiệp, hình ảnh cùng anh Thái ngồi gạch gạch và viết lên bản dự thảo quy trình, hình ảnh cốc nước yêu thương và tình cảm chân thành ngày ấy, đến giờ nghĩ lại như vừa mới hôm qua, sống mũi cay cay và giọt nước mắt của hạnh phúc. Cảm ơn Thuận, cảm ơn các cô gái CSKH và anh Thái luôn tạo nên những ấn tượng đẹp và kỷ niệm khó quên để trở thành một phần của cuộc sống trong tôi. Nghĩ về nó thật vẹn nguyện, giúp tôi viết lên những yêu thương không bao giờ bị phá bỏ, là góc nhỏ thật bình yên và cảm xúc đong đầy luôn ở lại!Lưu Mỹ Hiền Trưởng phòng Chăm sóc khách hàng
Chắc rằng với bất cứ ai khi đã cùng nhau gắn bó trong một tập thể đều có những tình cảm qua những ngày tháng cùng nhau làm việc, cùng vượt mọi trở ngại, khó khăn trong công việc để đạt mục tiêu chung. Vì thế những người đồng nghiệp luôn có ý nghĩa đặc biệt, gắn bó với nhau không chỉ qua những giao tiếp hàng ngày mà bằng những sợi dây tình cảm vô hình. Trong một môi trường tập thể chắc chắn rằng mỗi người mỗi nét, mỗi cá tính riêng, nhưng khi đã lắng nghe, chia sẻ để đồng cảm về công việc, về gia đình và về những lo toan bộn bề của cuộc sống thì tất cả như là những người thân yêu trong một gia đình lớn. Hãy cùng nghe những chia sẻ của tôi về “tình đồng nghiệp” mà tôi đã có sau hai tháng gắn bó tại ngôi nhà chung Thái Minh này nhé!Thật may mắn với tôi khi được vào làm việc đúng dịp kỉ niệm Thái Minh tròn một thập kỉ. Tôi là nhân viên mới làm việc tại phòng kế toán, thời gian chưa nhiều lắm nhưng cũng không phải quá ngắn để tôi làm quen và cảm nhận về con người, môi trường, văn hoá nơi đây. Cái đặc biệt và sẽ không bao giờ quên đó là ngày tôi vào làm đúng vào dịp dịch bệnh Covid diễn ra căng thẳng, hết sức phức tạp. Chị Hường nhân sự không thể dẫn tôi đi khắp các phòng ban để gặp gỡ, chào hỏi tất cả mọi người, chị đã giới thiệu qua cho tôi về công ty sau đó dẫn tôi lên phòng kế toán giới thiệu với tất cả mọi người. Ngày đầu tiên làm việc tôi được chị Ly Phó phòng hướng dẫn, hỗ trợ và giúp đỡ tôi trong suốt quá trình thử việc. Với đặc thù của kế toán đòi hỏi người làm nghề này phải có kiến thức chuyên môn, kỹ năng phân tích, quan sát tổng hợp, cẩn thận, trung thực, chịu áp lực của công việc, quản lý thời gian tốt. Nói vậy để thấy muốn trở thành người thạo nghề như chị là khó thế nào. Ấy thế mà tôi lại được làm việc gần với người chị như vậy. Thật may mắn phải không? Chị Ly là người tôi biết trước khi vào làm việc tại phòng kế toán, bởi chị là người phỏng vấn tôi từ lúc tuyển dụng nhân sự mới. Mọi người nói cho tôi biết về chị rất nhiều, chị cũng gắn bó với Thái Minh đã rất lâu. Trong công việc chị là người rất nghiêm khắc, quyết đoán, chính trực.Khi quyết định rời xa môi trường cũ để gia nhập vào Thái Minh, việc thay đổi công việc gặp khó khăn là không thể tránh khỏi và còn không hề đơn giản. Trong môi trường mới đòi hỏi tôi phải luôn cập nhật kiến thức, rèn luyện kỹ năng, trau rồi kinh nghiệm. Nhưng tôi đã vượt qua điều đó bởi may mắn được chị Nguyễn Kiều Ly hướng dẫn hiệu quả nhất để tôi nhanh chóng thích ứng công việc mới. Với lối tư duy logic nhạy bén, linh hoạt, cùng kiến thức chuyên môn, nghiệp vụ, thông minh, nhanh nhẹn, chị đã làm tôi thán phục về chị. Dù bận rộn công việc nhưng chị vẫn dành thời gian chỉ dẫn, truyền đạt kinh nghiệm quý báu cho tôi rất nhiệt tình và trách nhiệm. Chị luôn thẳng thắn nói ra những lỗi sai, chỉ ra những điều tôi chưa làm được nhưng không vì thế mà tôi áp lực và tự ti. Bản thân tôi ngoài vui mừng chuyện này thì luôn cố gắng tiếp thu, nỗ lực học hỏi từ chị. Bởi tôi hiểu đây là may mắn của mình và cũng là cơ hội không phải ai cũng có được. Không chỉ trong công việc, về cách sống của chị không ai chê trách được gì. Chị luôn động viên tôi, hướng dẫn tôi đọc thêm sách để nâng cao kiến thức và kỹ năng sống. Chị luôn vui vẻ, hoà nhã với đồng nghiệp, nêu những ý kiến thấu tình đạt lý; kiên quyết chỉ ra cái sai, ủng hộ điều đúng, luôn quan tâm, hỏi han động viên đồng nghiệp trong phòng.Không riêng gì chị mà các đồng nghiệp khác trong phòng luôn tạo cho tôi không khí vui vẻ, cởi mở, giúp đỡ lẫn nhau trong công việc. Bằng trái tim chân thành, biểu hiện qua từng cử chỉ, từng lời động viên, từng ánh mắt nhìn quan tâm, làm tôi cảm giác được gần gủi, hoà mình với tập thể, không còn thấy mình xa lạ, lạc lỏng giữa môi trường mới, nhân viên mới. Trong những buổi họp bàn giao về công việc, cũng như nói về văn hoá phòng ban, mọi người luôn chia sẻ cho tôi nghe những chuyến đi và trải nghiệm mà công ty đã từng tổ chức cho nhân viên trong những dịp sinh nhật với những cảm xúc vui vẻ, đầy ắp tiếng cười xen lẫn xúc động không quên khi nhớ lại. Nơi đây, con người luôn có sự gắn kết với nhau bằng tình cảm chân thành, chia sẻ, yêu thương nhau như giúp tôi tìm được gia đình thứ hai của mình. Đều đó đem đến cho tôi động lực phát huy hết khả năng của bản thân, một cơ hội để mình phát triển nhiều hơn nữa cho hiện tại cũng như tương lai về sau.Một điều ấn tượng nữa với tôi về tình cảm đồng nghiệp đó là với các anh em đội giao hàng. Tôi được phân công công việc thu tiền và theo dõi công nợ nhà thuốc của đội giao hàng. Do dịch bệnh và để đảm bảo khoảng cách an toàn cho mọi người trong công ty. Các anh và tôi làm việc không được gặp mặt trực tiếp mà chỉ liên lạc với nhau qua điện thoại và zalo. Chính vì điều đó đã để lại cho tôi những dấu ấn đặc biệt, khó phai.Nói về công việc của tôi và các anh, hàng ngày tôi gửi cho các anh danh sách công nợ của nhà thuốc mà các anh giao hai ca sáng, chiều. Sau khi giao hàng xong, đối chiếu danh sách tôi gửi, các anh báo đơn nhà thuốc nộp tiền để tôi làm phiếu thu, báo đơn nào nhà thuốc chuyển khoản, đơn nào nhập lại. Công việc của tôi và các anh lặp đi lặp lại như vậy đó. Các anh trêu đùa ví tôi như chủ nợ, còn các anh là những con nợ bị tôi truy lùng đòi tiền. Bởi tôi là nhân viên mới, nhiều cái còn bỡ ngỡ, chưa rõ địa bàn các anh làm việc, đặc thù của từng nhà thuốc, tôi hỏi các anh rất nhiều. Do không gặp nhau trực tiếp, diễn đạt qua điện thoại không hiểu hết được ý nhau dẫn đến đã có lúc nhầm lẫn, bất đồng. Nhưng rồi tất cả mọi chuyện đều vượt qua, thời gian làm việc với nhau càng nhiều chúng tôi cũng đã hiểu nhau, chia sẻ, hợp tác tốt hơn. Đúng quả thật, khi cùng nhau không gì là không thể. Cảm ơn các anh đã luôn đồng hành, giúp đỡ tôi trên chặng đua để hoàn thành công việc.Công việc của các anh có thể nói là cuộc đua mệt mỏi mà các anh cần vượt qua hàng ngày với quãng đường hàng trăm cây số trên con ngựa sắt băng qua các tuyến phố, con đường. Dù giao hàng trong thời gian dịch bệnh với trăm ngàn khó khăn, nguy hiểm. Nhưng vì mang thuốc tốt đến cho đời mà các anh đã xông pha ra chiến trường với kẻ thù vô hình. Các anh luôn nghĩ rằng hơn bao giờ hết nhà thuốc và bệnh nhân đang cần các anh lúc này.Các anh kể cho tôi nghe nhưng câu chuyện vui, buồn những cảm xúc khi giao hàng trong mùa dịch bệnh, đặc biệt các anh luôn tuân thủ nghiêm ngặt thông điệp 5K để bảo vệ sức khoẻ cho bản thân, gia đình và cộng đồng. Do đặc thù công việc tiếp xúc với nhiều người, nên không tránh khỏi những kì thị, xa lánh của nhà thuốc, các anh phải đứng khoảng cách thật xa để giao hàng. Khi phải qua rất nhiều chốt kiểm soát dịch bệnh mới mang thuốc đến, hoặc phải gọi nhà thuốc ra chốt để lấy hàng. Nhưng nhiều khi nhà thuốc không nghe máy làm các anh đứng chờ rất lâu và mất rất nhiều thời gian. Có nhiều chốt chặn đường khiến các anh phải đi đường vòng, những hôm rất nhiều đơn nhưng để hoàn thành công việc, và giao cho khách hàng nhanh nhất mà các anh luôn về muộn là điều bình thường. Với bữa trưa về muộn cơm canh đã nguội các anh ăn vội để kịp cho đơn hàng buổi chiều rồi lại đi đến 8-9h tối mới về nhà. Có anh trong đội chia sẻ, vì muốn an toàn cho gia đình và đảm bảo công việc anh đã tạm xa vợ con ở một mình. Dù rất nhớ vợ, thương con nhưng anh cố gắng tìm niềm vui ở công việc và tạm gác gia đình sang một bên.Cho dù vất vả, mệt nhọc, căng thẳng không làm các anh chùn bước mà các anh luôn tự hào mình là người Thái Minh, nơi mang niềm vui về vật chất lẫn tinh thần, tiếng cười, hạnh phúc và sự sẻ chia. Các anh luôn khiêm tốn nói rằng, bộ phận của các anh không quan trọng trong công ty nhưng với tôi các anh quan trọng lắm. Nếu không có các anh thì ai sẽ là người mang tận tay những hộp thuốc đến với nhà thuốc và người bệnh đồng thời mang nguồn thu về cho công ty.Do là nhân viên mới nên tôi chưa được trải qua khoá học đào tạo nào của công ty, nhưng các anh cũng đã kể cho tôi nghe một phần nào đó về khoá học để trở thành người Thái Minh. Điều các anh làm tôi bất ngờ và ngạc nhiên đó là cụm từ integrity. Anh giải thích cho tôi đối với con người, integrity là tôn trọng lời nói của mình. Là có trách nhiệm đến cùng điều mình đã nói hoặc đã hứa. Trong công việc, integrity chính là sự chính trực, không lấy không nhận những gì không thuộc về mình. Không tham nhũng, biển thủ hoặc gian lận tài sản của công ty, không nhận hối lộ, không vòi vĩnh đối tác. Có lẽ công việc của các anh tiếp xúc với khách hàng và tiền bạc nên các anh đã nắm và hiểu rõ được từ khoá. Các anh thật sự chuyên nghiệp, có tâm với nghề không đơn thuần chỉ là giao hàng. Chính các anh đã tiếp thêm cho tôi động lực làm việc nỗ lực hơn nữa, để góp một phần sức lực của mình tô thêm bức tranh thật đẹp về con người, môi trường nơi đây.Tôi mong rằng sẽ được làm việc lâu dài, để mỗi ngày đi làm cảm nhận con người nơi đây thân thiện, hoà nhã, đoàn kết, yêu thương, chia sẻ. Góp phần làm cho không gian sống của mình có bầu không khí thoải mái và đầy ắp yêu thương. Khi một tập thể gồm những con người gắn bó lẫn nhau sẽ là một khối đại đoàn kết vững chắc, cùng nhau vượt qua khó khăn trong mọi hoàn cảnh để đưa Thái Minh vươn tới thành công.Cảm ơn tất cả những đồng nghiệp đã cho tôi một cảm giác như sống trong gia đình, xin chúc cho tất cả mọi người luôn có sức khỏe, gia đình hạnh phúc, toàn tâm cống hiến cho công ty, chúc cho Thái Minh ngày càng phát triển, vươn xa hơn nữa, vững mạnh hơn nữa. Cám ơn cuộc thi để tôi có cơ hội nói lên những tâm tư tình cảm và cảm xúc khi mới bước chân vào làm việc tại Thái Minh thân yêu này.Lê Thị Phương Nhân viên kế toán
Vinh, ngày thu, ngày của những cánh hoa sữa lãng đãng rơi trong màn sương sớm, ngày tâm hồn như những nốt nhạc trầm bổng, du dương Tôi chậm bước theo những con đường đầy nắng lá trong một chiều thu, thả hồn cùng vài chiếc lá lác đác rơi nghiêng theo chiều gió, rồi lại chợt lắng mình theo những suy tư. Tôi nghĩ về cái tuổi trẻ đầy mộng ước và nhiệt huyết thanh xuân, nghĩ về con đường mình đã chọn, nghĩ về nơi đang ấp ủ những ước mơ của tôi – Tập đoàn Dược phẩm Thái Minh.Tôi mỉm cười thật nhẹ, mỉm cười vì sự lựa chọn của mình. Vì sao ư? Vì cách tôi đến với dược có lẽ khác với những người bình thường. Tôi không bắt đầu với nó bằng tình yêu hay đam mê như bao bạn khác, mà lại bắt đầu bởi “gia đình”. Một sự lựa chọn theo “định hướng” từ cha mẹ. Tôi bắt đầu cái “duyên” với Thái Minh như thế đấy! Song, có lẽ tôi may mắn hơn những bạn cũng lựa chọn con đường đã được “lập trình” sẵn như tôi, vì tôi đã tìm thấy ở đây một con người khác của mình, đầy năng lượng và niềm hạnh phúc. Tất cả điều ấy một phần nhờ một sự sắp đặt đầy huyền diệu của “định mệnh” nhưng hơn hết là nhờ những người thầy đầy tâm huyết, nhờ những người anh người chị, người bạn của Thái Minh.Là một cô học trò lớp văn, mang theo cái say mê với những vần thơ, câu văn đầy êm dịu , tôi thích hòa mình vào những thứ “bay bổng” của nghệ thuật và chưa từng nghĩ mình sẽ đi theo con đường khô khan, đầy toan tính như hiện tại. TDV là một công việc khô khan và đòi hỏi tư duy logic, liệu nó có hợp với một cô gái hay mộng mơ theo dòng cảm xúc văn học hay không? Tôi đã từng cất tiếng thở dài và nghĩ sẽ phải thay đổi bản thân, phải từ bỏ cái sở thích một thời ấy đi. Nhưng không, ngay tại nơi đây, tại Thái Minh, tôi đã tìm được cái chất “nghệ thuật” ở khóa học Những từ khóa chuyển hóa cuộc đời. Đây là bài học đầu tiên của tôi khi vừa chập chững bước vào công ty, do ảnh hưởng của dịch Covid-19, chúng tôi phải học online. Ấn tượng của tôi vào này hôm đó là hình ảnh người Thầy cũng là Chủ tịch Tập đoàn Nguyễn Quang Thái, với đôi mắt sáng tinh anh, vầng trán rộng thông minh cùng nụ cười đôn hậu. Người thầy ấy giảng giải cho chúng tôi bằng tất cả sự nhiệt huyết, thầy nói về ý nghĩa của cuộc sống, về đắc nhân tâm. Tôi bỗng cảm nhận được một người dược sỹ cũng như một nhà văn, nhà thơ nào đó, muốn có một tác phẩm tâm đắc cũng cần phải bỏ ra bao công sức, bao vất vả đặc biệt là sự nghiêm túc, sự say mê và tình yêu với cái đẹp giữa cuộc đời. Thật đáng trân trọng! Biết bao nhiêu mối quan hệ đang trên đà đổ vỡ, những khúc mắc dai dẳng trong cuộc sống thường ngày của mọi người đều đựơc tháo gỡ nhờ những buổi học cực kì ý nghĩa của Thầy. Khóa học mà không một thứ tiền tài nào định giá đựơc giá trị. Chúng tôi vô cùng cảm ơn sâu sắc đến người Thầy ấy.Thật tự hào, không chỉ được truyền dạy những tư chất đạo đức, những giá trị sống của một con người mà chúng tôi còn đựơc Thầy cùng các cộng sự đào tạo những kĩ năng mềm trong công việc.Thời gian mải miết trôi, dòng đời không ngừng biến động, nó đòi hỏi ở con người sự toàn diện. Bạn có kiến thức? Nhưng không biết cách thể hiện hay không dám tự tin để khẳng định bản thân? Bạn ngại giao tiếp và không biết hòa mình vào cái chung? Tất cả ở Thái Minh, với sức trẻ, lòng yêu nghề, các anh chị đã dạy chúng tôi tất cả điều đó. Tôi nhớ những cuộc tranh luận, nhớ những giây phút mọi người cùng nhau bảo vệ ý kiến, cùng nhau chấp nhận thử thách và vượt qua nó! Tôi nhớ giây phút vỡ òa cùng nhau hò hét trong chiến thắng! Sáu buổi học, sáu ngày tôi cảm nhận được cái “nhiệt”, cái khao khát của tuổi trẻ đang rực rỡ như màu áo vàng – màu áo đồng phục của mỗi thành viên trong Tập đoàn này. Khóa học đã khai phá và tạo dựng cho tôi kiến thức, sự tự tin vào chính bản thân mình!Bấy nhiêu thôi cũng đủ gieo cho tôi một mầm non mới của tình yêu, tình yêu với công việc, tình yêu với TMP! Tình yêu đến sau nhưng không muộn, nó như tia ban mai của ngày đông, ấm áp dịu nhẹ mà lại đủ để sưởi ấm và xua tan băng giá để rồi choáng ngợp cả tâm trí.Và càng không thể thiếu bóng dáng của những người anh, người bạn vui tính, hài hước cùng team Khổng Tước của tôi, dưới sự quản lý tài tình của anh Hà Nguyên Soái. Thật may mắn vì tôi được gặp họ, được làm việc cùng một team, từ hờ hững xa lạ nhau, nhờ sự chân thành và đặc biệt chung một tình yêu với TMP mà nay đã thành một gia đình cực kì đoàn kết. Tuy cũng có giận dỗi, nhưng nhiều hơn là thấu hiểu và vui vẻ!Xin đựơc ghi nhận và cảm ơn những mối quan hệ này, nhờ đó mà tôi dần trưởng thành hơn.Cảm ơn Thái Minh, cảm ơn Thầy Thái, cảm ơn các anh chị, các bạn ở đây đã mang đến cho tôi một tình yêu mới với nghề Trình dựơc viên! Cảm ơn vì đã cho tôi sống những phút giây cháy bỏng đam mê của tuổi trẻ, cảm ơn vì đã mang đến cho tôi một gia đình mới! Cảm ơn bố mẹ đã hướng con theo con đường này. Cảm ơn cả duyên phận thần kì kia!Tuổi thanh xuân là những cơn mưa rào bất chợt của cuộc đời, tôi sẽ mang theo sự nhiệt huyết của người Thầy, tận tụy của người quản lý, tình cảm của bạn bè đồng nghiệp để làm động lực cho bước đi phía trước!Xin đựơc trân trọng tất cả những tháng ngày ở Thái Minh!Nghệ An, 10/10/2021.Lương Ngọc Thúy Trình dược viên
Nghe vẻ nghe ve,Nghe vè lá lốtThái Minh đã tốt,Sếp lại đáng iuVăn phòng rất chillToàn trai xinh, gái đẹp.Chắc nghe đến đây, mọi người cũng đã đoán được mình định kể về gì rồi nhỉ? Dạ, chính là series những câu chuyện ăn dầm nằm dề tại buôn làng tầng 6 phòng Marketing tòa nhà Thái Minh. Để câu từ được trôi chảy và dễ diễn đạt thì tôi xin được gọi phòng Marketing Thái Minh thành “Buôn làng Thái Minh”Đầu tiên, mở đầu câu chuyện, xin kể đôi lời về già làng của cái buôn làng này. Anh được gọi là già làng không phải vì anh già nhất làng, mà vì anh là người sáng suốt và uyên bác nhất nên được buôn dân trong bản gọi là già làng.Người ta truyền tai nhau rằng đằng sau một người đàn ông thành công không thể thiếu bóng dáng của người phụ nữ, còn đằng sau bước chuyển mình đầy kỳ tích của buôn làng Marketing Thái Minh thì không thể không kể đến già làng đầy thông tuệ, người đàn ông đầy quyền lực của buôn làng anh Ngọc Anh hay được con dân buôn làng gọi với cái tên đầy thân thuộc anh NA.Người đàn ông sở hữu gương mặt thanh tú, khôi ngô ấy là người trong mộng của biết bao thế hệ gái bản, lúc nào anh cũng nhẹ nhàng và ân cần với tất cả buôn dân của mình. Đến cả khi làm việc đầy căng thẳng, ở anh cũng toát lên nụ cười đầy hạnh phúc với công việc mà mình đang làm.Anh có một quan điểm của người lãnh đạo mà ít có già làng nào có, đấy chính là xem vai trò của mình là 0. Anh để cho mọi người được phát huy hết năng lực của mình mà bản thân anh chỉ là người hướng dẫn và đưa ra những gợi ý khi mọi người gặp những vướng mắc và khó khăn. Có thể ví anh giống như Ông già mà tự xưng là “Vua xứ Salem” trong câu chuyện Nhà Giả Kim, anh chính là người tiếp nhận những thông điệp từ “vũ trụ” và truyền lại cho buôn làng, cùng dân làng thực hiện sứ mệnh của mình khi xuất hiện tại buôn làng Thái Minh.Buôn làng tính đến này cũng tròn 10 năm tuổi, “có người đến, có người đi và có người ở lại” nhưng tính từ thời điểm thành lập công ty khi mà nhân sự phòng Marketing lúc đó đang còn là những nhân tố bí ẩn, thì đến giờ cái buôn làng ấy đã phát triển lên gần 30 nhân sự. Họ xem buôn làng này như gia đình và bản thân họ là những người anh em chí cốt. Họ có thể đến từ những vùng quê xa xôi, những con người xa lạ nhưng lại có chung lý tưởng sống. Lý tưởng này đã in sâu trong tâm trí họ, trở thành sứ mệnh của không chỉ họ mà còn của tất cả những con người mặc trên mình màu áo Thái Minh sứ mệnh “mang thuốc tốt đến cho mọi người”. Em rất tự hào khi mình là một phần trong số đó và được khoác lên mình màu áo Thái Minh.Bây giờ hãy cùng quay trở lại với những con dân của buôn làng Thái Minh và lắng nghe những câu chuyện từ đời sống hàng ngày đến những ấn tượng khó quên khi lần đầu gặp mặt bên dưới nhé! Đảm bảo những câu chuyện này sẽ không phí của bạn bất cứ một giây một phút nào.Buôn làng thì toàn trai xinh gái lạ, ấy vậy mà không hiểu sao cả vài chục con người ấy chỉ có một cặp đôi được tác hợp. Đôi vợ chồng trẻ trai tài gái sắc Thu Hiền Tuấn Anh là cặp đôi duy nhất của buôn làng. Theo lời chị Hiền kể thì ngày xưa anh chị ghét nhau lắm, chị ghét cái kiểu lạnh lùng boy cool ngầu của anh chết đi được. Nhưng nghe đâu, dân tình đồn thổi về anh cũng rất gì và này nọ, sinh ra đã được thầy bói cho quẻ Đại Cát. Từ nhỏ đã sinh ra trong gia đình cơ bản, lớn lên thì quan hệ sâu rộng, khôi ngô, tuấn tú, lại được nhiều chị em theo đuổi, nhưng 25 cái xuân xanh, anh chưa loanh quanh này nọ nên chị cũng xem như có chút gì đó cảm tình.Rồi dưới sự ủng hộ của cả buôn làng và quan trọng hơn hết là tình cảm đã đến giai đoạn chín muồi, họ đã chốt hạ bằng cái đám cưới vô cùng hoành tráng cuối năm 2019. Bé Đậu ra đời là sự minh chứng cho tình yêu vàng trong làng ghét của nào trời trao của đó. Bài học rút ra là đừng gây thù chuốc oán với những kẻ mà mới nhìn đã không ưa, vì rất có thể đó sẽ là chồng tương lai của mình, mẹ cục vàng của chúng ta đó nha.Ngồi gần đối diện với anh Tuấn Anh, người con gái được mệnh danh là con lai mang hai dòng máu Việt Ấn với đôi mắt sâu hút hồn, chị Hà mang nét đẹp mà hàng ngàn cuốn văn mẫu cũng không có từ ngữ nào có thể diễn tả nét đẹp đó, chỉ cần nhìn thôi đã thấy toát lên vẻ dịu dàng, thục nữ rồi. Nhưng thực ra chị chỉ là con lai của hai F0 thuần chủng nhiều đời sinh sống tại Hòa Bình chứ chẳng phải lai Ấn hay lai Đài gì cả.Nét đẹp đặc biệt của chị làm người ta dù chỉ nhìn một phút nhưng cũng đủ luyến lưu cả một đời.Ngồi bên cạnh chị Hà, là người chị đại của buôn làng chị Thảo. Gọi là chị đại, ấy nhưng chị lại sở hữu chất giọng vô cùng nhẹ nhàng và truyền cảm. Đúng cho câu nói:“Em là cô gái Bắc Giang,Đảm đang duyên dáng còn dư dịu dàng”Chính cái thật và sự dịu dàng của chị mà tất thảy mọi người trong buôn làng đều yêu quý cô gái nhỏ nhắn này. Không chỉ là sự yêu quý, mà đó còn là sự tôn trọng dành cho những người đã gắn bó với Thái Minh hơn nửa thập kỷ, đã đóng góp một phần công sức cho Thái Minh hôm nay. Nói không ngoa khi Thái Minh chính là ngôi nhà thứ hai của chị và chị cũng chính là một phần của buôn làng Thái Minh này.Ngay đằng sau chị Thảo là nhãn Heviho, và không ai khác, cô gái với chiếc răng khểnh rất duyên chính là chị Ngọc. Có hai sản phẩm về tai mũi họng của buôn làng thì chị Ngọc làm quản lý nhãn của Heviho, nhãn còn lại được quản lý bởi chị Huyền. Cô gái gần trẻ nhất buôn làng. Nhãn Afree ra đời trong bối cảnh dịch Covid đang có những diễn biến vô cùng phức tạp và để lại những hậu quả vô cùng to lớn đối với nước nhà và trên toàn thế giới. Nhãn Afree xuất hiện với sứ mệnh không chỉ giúp chúng ta phòng chống, ngăn ngừa các bệnh do vi khuẩn và virus thông thường trên hệ hô hấp mà còn được kỳ vọng nhiều hơn thế khi có thể xem như một giải pháp giúp chúng ta giảm thiểu khả năng lây lan và dương tính với virus Corona trong đại dịch Covid -19. Chính vì vậy, đây là một sản phẩm ấp ủ nhiều tâm huyết của ban lãnh đạo công ty và toàn thể nhân viên công ty.Bên cạnh việc là quản lý nhãn của nhãn Afree đầy tiềm năng, cô gái tài năng này còn quản lý luôn nhãn X3 Immune, một sản phẩm với thành phần chính từ Xuyên Tâm Liên giúp hỗ trợ tăng cường sức đề kháng. Bộ đôi X3 Immune và Xịt họng Afree chính là bộ đôi vàng không thể thiếu của mỗi con dân Thái Minh trong mùa dịch này. Hi vọng, với sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, sự quyết đoán và bản lĩnh, chị Huyền sẽ giúp bộ đôi Afree và X3 Immune đạt được bước tiến mới trên chặng đường hoàn thành sứ mệnh của mình.Gần đây, có một tin rất vui là buôn làng của chúng ta đã phá vỡ lời nguyền “10 tỷ”. Có được sự thành công vang dội này không thể không kể đến sự đóng góp to lớn đến từ nhãn Bình Vị. Nhắc đến sự phát triển của nhãn Bình Vị thì có công không hề nhỏ của người quản lý nhãn là anh Việt. Nếu có một sự so sánh nào đó giữa tướng tá và đường quan lộ thì không có sự so sánh nào hợp lý hơn giữa thân hình anh Việt và sự phát triển của nhãn Bình Vị. Nếu cứ duy trì tướng tá này, chắc chắn nhãn Bình Vị và con đường quan lộ của anh Việt sẽ còn phát triển lớn mạnh hơn nữa trong tương lai.Mọi người đừng nghĩ anh Việt béo nhé, anh Việt không hề béo, anh Việt chỉ sở hữu gương mặt tròn trịa nhìn rất phúc hậu cộng thêm chiếc đầu đinh 3 phân khiến anh càng thêm phần đầy đặn.Nhưng mọi người đừng nhìn mặt mà bắt hình dong, gương mặt phúc hậu khả ái không đồng nghĩa với hành động mọi người ạ. Anh rất lầm lì, nhưng anh hành động vô cùng chớp nhoáng và mau lẹ, Mỗi tiếng “ú ớ” phát ra trong giờ silent hours thì đã yên vị trong “sổ” của anh. Anh không nói mà anh thực hiện bằng hành động, biệt danh Việt cảnh sát cũng ra đời từ đây. Kể cả già làng mà phạm lỗi anh cũng phải phạt theo đúng quy định, cấm ai có thể lọt khỏi tầm mắt của cảnh sát.Đường quan lộ hanh thông là thế, đường tình duyên cũng thông thoáng không kém phần, thoáng đến mức chưa từng có bóng hồng nào vương lại nơi anh. Đã 27 mùa khoai sọ anh chưa lọ mọ cùng ai kia, mọi người trong buôn làng cũng nhiệt tình giới thiệu cho anh đủ giai nhân mỹ lệ, nhưng không biết có phải do anh kén chọn hay tình duyên chưa đến mà anh không ưng mắt cô nào. Hi vọng, sau bài viết này anh sẽ có được một người nâng khăn sửa túi để bớt cô đơn khi gió đông sắp về.Đấy, nhắc đến chuyện tình duyên mà quên đi chị Vân Anh thì quả thực là một sự thiếu sót to lớn. Nữ thần tình yêu, chuyên gia tình cảm, bà hoàng lãng mạn dáng người mảnh mai không che lấp được một tâm hồn đẹp. Mọi người thường truyền tai nhau về bí quyết để có được thân hình “cò hương” của siêu mẫu là ăn ít, điều đó có thể đúng nhưng chắc chắn không phải nói chị Vân Anh. Bí quyết của chị là chiếc bụng thần kỳ ăn không hề biết béo cộng thêm việc thường xuyên tập luyện thể dục thể thao đều đặn mỗi ngày khiến chị luôn giữ được một vóc dáng mà bao người mơ ước cùng một cơ thể khỏe mạnh. Đó chính là lí do chị và team giành giải nhì trong cuộc thi chinh phục đỉnh Fansipan năm đó.Cũng một cô gái sinh năm 94, sở hữu nét đẹp nhẹ nhàng và vô cùng hòa đồng chị Chiên. Chị còn được biết đến là cô gái thân thiện nhất phòng. Các cụ xưa nói cấm có sai “lắm mối tối nằm không”, mặc dù cũng tham gia hết các khóa đào tạo “chống ế”, “cách chọn chồng” của già làng Thái nhưng chị vẫn đơn bông lẻ chiếc.Năng động, hoạt bát, thân thiện và hay cười là những gì người khác dễ thấy nhất khi lần đầu gặp chị. Nhưng ghi dấu ấn sâu sắc nhất phải kể đến sở thích có phần khác lạ của chị. Chị bị dị ứng với tôm tép, cua đồng nhưng chị có thể ăn được mà đúng ra là mê món King Crabs (gọi vậy cho nó Tây để mọi người không biết nó là cua Hoàng Đế) và Tôm Hùm Alaska. Bỏ qua những điểm đó, thì chị vẫn là cô gái tuyệt vời xứng đáng có nhiều người theo đuổi. Hi vọng buôn làng trong thời gian sắp tới sẽ có cặp đôi mới đơm bông kết nụ, thân càng thêm thân.Mọi người có ai xem phim Phía trước là bầu trời không nhỉ? Mọi người ấn tượng nhất với nhân vật nào? Sau khi bộ phim ra mắt hơn một thập kỷ thì cái tên tự dưng nổi như như cồn dậy sóng các trang mạng xã hội chính là chị Nguyệt thảo mai. Không biết có phải trùng hợp hay không mà buôn làng cũng có một chị Nguyệt “thảo mai”. Nhưng khác hoàn toàn với các tên, chị Nguyệt thảo mai lại là người uy tín và trung thực nhất cái buôn làng này. Thế nên chị được nhận một nhiệm vụ vô cùng cao cả chính là cầm quỹ của cả phòng.Chị là giám đốc tài chính kiêm kế toán trưởng của buôn làng. Chị được mệnh danh là người phụ nữ quyền lực nhất của buôn làng, chị có mặt trong hầu khắp các sự kiện từ thành thị đến nông thôn, từ sân golf đến sân bóng đá… tất thảy mọi hoạt động của buôn làng đều có chị tham gia. Ấy vậy nên chị mới được mọi người yêu quý và tín nhiệm như vậy.Không biết có phải cơ duyên hay không nhưng người ngồi bên cạnh anh Việt cảnh sát lại chính là chị Nguyệt “thảo mai”. Đúng là những cơ quan đầu não thường ở cạnh nhau.Bên tay phải chị Nguyệt là cảnh sát Việt, bên tay trái chị chính là chị Lê Thanh Hằng quản lý nhãn Lohha Trí Não. Ấn tượng với chị ngay từ buổi đầu đi học lớp Từ khóa trước khi vào công ty. Dáng người dong dỏng cao, mái tóc tém đoán chắc chị cũng phải là cô gái cá tính lắm đây. Nhưng khi làm chung công ty mới biết, chị là kiểu bên ngoài hổ báo vậy chứ bên trong Hello Kitty.Chị cũng là quản lý của nhãn có “nhiều đất diễn nhất công ty”. Phòng Marketing hi vọng chị sẽ mang một làn gió mới giúp nhãn Trí Não trở thành một trong những nhãn lớn mạnh của công ty trong thời gian sắp tới.Cô gái cuối cùng của team “đẻ con zai” chính là chị Yến. Dáng người nhỏ bé không thể che lấp được giọng nói đầy nội lực của chị, ta nói cái chất giọng đặc biệt có thể chạm tới 8 quãng tám mà hiếm có ca sĩ nào có thể chạm đến được ấy vậy mà lại ngự trong cơ thể nhỏ bé ấy.Chị mệnh Thổ Lộ Bàng Thổ, nhưng duyên số đưa đẩy khiến chị ngồi cạnh 3 người mệnh Hỏa (chị Chiên Anh Việt chị Hằng), bảo sao bộ đôi Tràng Phục Linh và Plus cứ lớn mạnh không ngừng. Hi vọng rằng vùng đất lành chim đậu cộng với sự nhiệt huyết hết mình của cô gái đầy nội lực này sẽ giúp bộ đôi Tràng Xanh Đỏ của chúng ta sẽ cán những mốc mới chưa từng có trong lịch sử.Người ta hay nói gái một con trông mòn con mắt, chắc chắn là nói chị Hương không sai. Một chồng, một con nhưng body của chị, Ngọc Trinh mà đứng cùng, cũng phải thốt lên “kẻ tám lạng, người nửa cân”.Nếu ai đó hỏi em có sự khác biệt nào khi làm việc tại phòng Marketing Thái Minh? Thì chắc chắn chính là bộ phận mang một cái tên lạ nhưng hóa ra lại quen bộ phận tối ưu hóa. Và cô gái chủ chốt của bộ phận này không ai khác chính là chị Phương Liên. Cô gái yêu màu hồng và ghét sự giả dối nhưng vô cùng mạnh mẽ và quyết đoán.Chị yêu công nghệ và thích tìm tòi, khám phá những cái mới mẻ góp phần không hề nhỏ trong những bước chuyển mình của phòng marketing Thái Minh nói riêng hay của Thái Minh nói chung.Nếu tính theo các bộ phận trên cơ thể từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài thì chúng ta đã đi qua Tóc (Maxxhair), Não bộ (Lohha Trí Não), Mũi Họng (Heviho và Xoang Bách Phục, Afree), Nhũ Đan, Dạ Dày (Bình Vị Thái Minh), Đại Tràng (Tràng Phục Linh và Tràng Phục Linh Plus), Tuyến tiền liệt (Vương Bảo) và đến cuối cùng Hậu môn (Cotripro) thì không thể không kể đến “bộ khung” nâng đỡ tất cả chính là hệ xương khớp và không ai khác chính là anh Lê Công Huy quản lý nhãn Khương Thảo Đan.Ấy cho câu Gái Xuân Mai, trai Yên Thế chàng trai sinh năm 93 tài năng đến từ quê hương Bắc Giang khiến bao người ấn tượng từ cái nhìn đầu tiên. Nhớ ngày đầu khi mới bước chân vào công ty, chỉ nghe mọi người nói về một anh quản lý nhãn Khương là “thánh soi” nên trong đầu em lúc đó chỉ đoán anh còn khá trẻ thôi. Nhưng khi gặp ở ngoài, điều khiến em bất ngờ chính là vẻ ngoài chỉn chu nhìn có vẻ hơi “đa cấp” nhưng lại rất hòa đồng với mọi người và trong công việc thì vô cùng nghiêm túc. Chúc anh và nhãn Khương Thảo Đan sẽ phát triển hơn nữa trong tương lai.Cô gái với đôi mắt một mí vô cùng ấn tượng chị Trang, bước chân ra từ một lớp chuyên Văn nhưng chị lại muốn thử thách mình khi chọn theo học khối tự nhiên ở những năm cấp 3. Bằng ấy năm ngồi trên ghế nhà trường, thỉnh qua hết các lớp chuyên cả toán lẫn văn đã đào tạo nên một cô gái văn võ song toàn. Hi vọng với sự kết hợp ăn ý giữa anh/chị Việt Trang thì nhãn Bình Vị sẽ đạt được những thành công mới, bước tiến mới.Tất cả họ, những con người với nhiều màu sắc khác nhau, những tính cách khác nhau, họ hợp lại với nhau tạo thành những mảnh ghép hoàn hảo mang tên Marketing Thái Minh. Họ chính là GIA ĐÌNH.Kỷ niệm 10 năm Thái Minh, em chia sẻ một chút câu chuyện về buôn làng của mình. Đây là những ấn tượng, những kỷ niệm của em hơn 5 tháng gắn bó cùng đại gia đình Thái Minh. Chúc mừng Thái Minh 10 năm tuổi. Em hi vọng sẽ có nhiều cơ hội như vậy để chúng em được chia sẻ những trải nghiệm, những kỷ niệm vui buồn đã gắn bó cùng với Thái Minh, với gia đình thứ 2 này.Trịnh Thị Loan Trợ lý nhãn
Chắc hẳn, ai trong số chúng ta đi làm đều mang một mục đích duy nhất, là để có chi phí trang trải cuộc sống. Nhưng cô gái ngoài việc đó, cô tập trung nhiều hơn tới những trải nghiệm mà công ty mang lại, cũng như những bài học cuộc sống mà trường lớp không thể dạy cô.Vì vậy, vào một buổi sáng trong lành, cô gái đó bắt đầu một công việc mới với một niềm hứng khởi và hi vọng tràn đầy. Hứng khởi, vì đây là một trọng trách hoàn toàn mới so với những trải nghiệm trước đây. Hi vọng, bởi cô gái đã có những ấn tượng vô cùng tuyệt vời với tổ chức này. Và em là cô gái đó, để em chứng minh những điều em đã nói là sự thật.Ngày đầu đi làm, chắc hẳn ai cũng nghĩ sẽ thật buồn, thật chán, cảm giác thật xa lạ, lạc lõng. Nhưng hãy tin em, mọi người sẽ không cảm thấy vậy khi bắt đầu công việc mới tại tổ chức mà em đã nói phía trên – Công ty Dược phẩm Thái Minh. Vì sao ư? Vì mọi người sẽ vô cùng bận rộn với những trải nghiệm tuyệt vời tại nơi đây tới mức không còn thời gian để buồn chán hay xa lạ đâu ạ.Ấn tượng đầu tiên khi tới một nơi nào đó, không đâu khác là các chú bảo vệ, và công ty em cũng không ngoại lệ. Cách chú hỏi chuyện, cách chú tự hào khi kể về công ty, cách chú hỗ trợ mọi người, em đã nghĩ, công ty phải khiến chú tự hào thế nào mà chú luôn vui vẻ, hân hoan, làm tròn trách nhiệm công việc như vậy. Nếu dùng từ ngữ để miêu tả, em sẽ dùng hai từ “tận tâm” và “nhiệt thành”. Và thời điểm hiện tại, khi đã gắn bó với công ty hơn nửa năm, ấn tượng của em về chú vẫn ngày một tốt hơn.Tiếp tới, là số lượng nhân sự. Em đã thực sự choáng ngợp với phòng ban mà em được phân công, gần 100 nhân sự gần 100 cô gái (và thời điểm em viết những dòng này phòng em vẫn đang phát triển cả về số lượng và chất lượng, hi). Đọc tới đây chắc hẳn mọi người sẽ nghĩ, nhiều con gái chỉ lắm chuyện, nhiều chiêu trò chứ có gì mà ấn tượng. Nhưng, nếu em nói đó đều là những người con gái xinh đẹp, chu đáo và ấm áp mọi người có bất ngờ không? Và lí do là bởi những ánh mắt, nụ cười của từng người khi chào đón em, là cốc nước được mời tận chỗ em ngồi, là những câu chuyện giúp em dễ hòa đồng hơn, là khi lo sắp xếp chỗ ăn, chỗ ngủ cho em, và quan trọng hơn, những cô gái đó làm vậy không hề xuất phát từ yêu cầu của cấp trên (vì những ngày đầu em đi làm sếp của em bận rộn lắm, hihi).Tiếp nữa, là bữa cơm ạ. Mọi người lại đang nghĩ, ăn cơm thì có gì mà phải ấn tượng đúng không ạ? Nhưng thực sự cơm công ty em rất rất ngon, thậm chí còn nhiều món hơn ở nhà ba mẹ em nấu (xin lỗi ba mẹ nhưng con không kìm lòng được thật). Em nghĩ, tầng 7 nên đặt tên là Nhà hàng Thái Minh – Thai Minh restaurant, vì chưa có món gì là em chưa được ăn khi đi làm tại công ty cả từ bún đậu, bún vịt, bún sườn, cá, tôm, cua, … và ti tỉ món đặc sản. Không những vậy, chúng em ngồi bàn theo mâm giống như ăn ở nhà, cảm giác ấm cúng và thân thiết hơn rất nhiều. Viết tới đây, em xin phép gửi lời cảm ơn tới toàn bộ các chị nhà bếp, và em xin khẳng định một trong những động lực giúp em đi làm hàng ngày là bữa cơm ạ.Một trong những điều ấn tượng tiếp theo, là con người nơi đây. Em đã chiêm nghiệm, đi làm ở Thái Minh chỉ có duy nhất áp lực về công việc. Bọn em không cần nịnh sếp, không cần lấy lòng đồng nghiệp, tất cả chúng em đều hướng về một mục tiêu coi đặt khách hàng là trung tâm và giúp phòng ban, công ty phát triển. Mặc dù, đội của em mỗi lần họp đều rất náo nhiệt, và đầy rẫy xung đột, thậm chí đã có một khoảnh khắc em cảm thấy choáng ngợp vì sự thẳng thắn và quyết liệt của mỗi người trong nhóm. Nhưng sau tất cả, chúng em rời khỏi công việc bằng sự gắn kết như chị em, cũng chưa có nơi nào, em thoải mái và tự tin chia sẻ cuộc sống cá nhân của của em, em chia sẻ không chút e dè rằng liệu mình có bị cười chê, chế nhạo. Và điều em nhận lại là lời khuyên răn chỉ bảo đúng nghĩa là người đi trước dẫn lối.Thực ra những ngày đầu đi làm, em còn nhiều ấn tượng lắm, nhưng để tổng kết lại em muốn viết vài dòng cho người đã khiến em chọn Thái Minh. Người chỉ gặp em qua ba lần phỏng vấn ngắn ngủi nhưng đã biết em đang tìm kiếm điều gì, người đã trực tiếp liên hệ với em và cho em thấy em nên làm gì trong quãng đường sự nghiệp tiếp theo và khiến em thấy Thái Minh phù hợp với em thế nào. Em cảm nhận được tâm sức của chị với em nói riêng và với Thái Minh nói chung, điều mà em chưa hề thấy được ở bất kỳ người sếp nào trước đây.Và cuối cùng, nếu được lựa chọn lại, em vẫn sẽ sẵn sàng bắt đầu với Thái Minh.Nguyễn Tú Anh Nhân viên Chăm sóc khách hàng