Thái Minh Inside - Chủ đề
Danh mục web mobile Thái Minh

Thái Minh Inside - Chủ đề

Bạn đọc thân mến, Thái Minh inside là chuyên mục bao gồm các bài chia sẻ của CBNV Dược phẩm Thái Minh nhân dịp kỉ niệm 10 năm thành lập công ty. Chúng tôi đăng tải theo 7 chủ đề gồm: Ấn tượng trong những ngày đầu tiên đi làm; Bạn bè, người thân của bạn nghĩ như thế nào về nơi bạn làm việc?; Bạn thấy công việc của mình có ý nghĩa như thế nào?; Điều mà bạn thích ở tổ chức này; Khó khăn lớn nhất ở tại đây mà bạn đã vượt qua; Kỉ niệm đáng nhớ nhất của bạn; Người mà bạn thấy rất biết ơn và kỉ niệm của bạn với người đó và các Vị trí làm việc như Trình dược viên, NV Chăm sóc khách hàng, NV Marketing, NV Sản xuất,… để các bạn dễ hình dung hơn về công việc hàng ngày và cuộc sống của con người Thái Minh. Hãy cùng đón đọc những bài viết chứa đầy tâm tư, nguyện vọng của người Thái Minh tại đây nhé!

Nhà máy Thái Minh Hi-tech thành hình hài

Nhà máy Thái Minh Hi-tech thành hình hài

Khó khăn lớn nhất của em tại công ty chính là khoảng thời gian nhà máy đang hoàn thiện để đi vào hoạt động.Em bắt đầu làm việc tại nhà máy từ 01/4/2019. Trong 2 tháng đầu tiên, em phải thường xuyên di chuyển khoảng 60 km cả đi và về để làm việc. Tuy quãng đường có xa một chút nhưng đã mang đến cho em những trải nghiệm thú vị và động lực làm việc. Đó là hàng ngày thấy được sự thay da đổi thịt của nhà máy, các hạng mục công trình không ngừng được hoàn thiện mỗi ngày; từ các phòng ban, kho hàng đến xưởng sản xuất theo tiêu tuẩn GMP; rồi đến các trang thiết bị máy móc được nhập về và lắp đặt để tiến hành chạy thử trước khi đi vào hoạt động chính thức.Trong thời gian đó, hằng ngày, ngoài việc hỗ trợ các bạn phòng cơ điện tham gia giám sát xây dựng cơ sở vật chất, hỗ trợ các phòng ban sắp xếp hoàn thiện nội thất để hoạt động thì việc hoàn thiện chức năng nhiệm vụ của phòng, mô tả công việc từng vị trí và xây dựng các nội quy, quy định vận hành về sau là hết sức cần thiết. Mọi hồ sơ, tài liệu đều được xây dựng mới và phù hợp quy mô nhà máy và theo từng giai đoạn phát triển. Công việc ngổn ngang và nhiều cái phải chuẩn bị như vậy nhưng được sự động viên và chia sẻ của Ban lãnh đạo Tập đoàn, Ban Giám đốc nhà máy nên em và các anh chị em Thái Minh Hi-tech đã không ngừng cố gắng, khắc phục mọi khó khăn. Mỗi người một công một việc, hỗ trợ lẫn nhau để nhà máy được hoàn thiện và đi vào hoạt động chính thức vào ngày 05/10/2019.Những sản phẩm đầu tiên được sản xuất từ thảo dược theo tiêu chuẩn GMP và được xuất bán ra thị trường với chất lượng tốt nhất đã đến tay người dùng như một sự khẳng định vị trí của Thái Minh trên thị trường trong nước đúng như mong muốn của BLĐ Tập đoàn và nhà máy. Trích theo lời anh Thái Chủ tịch Tập đoàn đã chia sẻ trong hai câu thơ:Sản phẩm phải của Việt NamChất lượng phải tốt, phải làm từ thiên nhiên.Hiện tại, sau hơn hai năm hoạt động chính thức, sản lượng sản xuất không ngừng tăng. Bên cạnh đó là đảm bảo công việc cũng như thu nhập ổn định cho CBNV. Không chỉ có vậy, môi trường và văn hóa làm việc của nhà máy Thái Minh Hi-tech nói riêng và tập đoàn Thái Minh nói chung đang là nơi làm việc đáng mơ ước đối với toàn thể CBNV cũng như những người lao động chưa có cơ hội được làm việc tại đây.Để đến bây giờ, thi thoảng anh Hà Giám đốc nhà máy vẫn đùa với mọi người rằng: anh là Giám đốc nhàn nhất. Câu nói vui của anh như một lời ghi nhận những đóng góp của toàn thể anh chị em CBNV nhà máy đã nỗ lực làm việc tốt từ những ngày đầu đến hiện tại để nhà máy không ngừng phát triển, đóng góp vào sự thành công chung của Tập đoàn Thái Minh.Nguyễn Vũ Hoàng Trưởng phòng HCNS nhà máy Thái Minh Hi-tech
Phần thưởng cho những nỗ lực tới cùng

Phần thưởng cho những nỗ lực tới cùng

Hôm nay khi dọn dẹp chuyển đồ từ tầng 5 xuống nhường lại phòng cho bên Quà tặng, chợt em thấy tấm biển “Giải ba- một chuyến du lịch Miền Bắc” mà biết bao kỷ niệm ùa về.Ngày em mới chân ướt chân ráo vào Thái Minh thì công ty cũng bắt đầu mùa một cuộc thi Happy Happy của phòng CSKH. Em đã rất lo lắng không biết mình sẽ thi như thế nào khi nghiệp vụ còn chưa chắc, cách lưu PG còn chưa nhớ hết các thao tác, liệu mình có làm gánh nặng cho đội nhóm mình hay không? Làm như thế nào để cười?…Thậm chí em còn chưa nhớ hết mặt và tên các thành viên trong nhóm cộng nhận được thêm cái tin sét đánh là các bạn bình bầu làm trưởng nhóm có lẽ vì em nhiều tuổi chăng 🙂Vì đây là mùa 1 nên phòng cho phép nháp trước nửa tháng để làm quen với cách tạo PG cười, làm quen với cách cười từ chính trong lời nói của mình. Thời gian khởi động cũng khá khá rồi mà bản thân em lúc ấy còn đang loay hoay “Không biết cuộc này tư vấn đã đầy đủ chưa, nhập PG như vậy có thiếu không…”. Thực sự là rất khó khăn!Một tháng trôi qua rất nhanh, em nhớ hồi đó có khoảng 16-17 đội tham gia mà tổng kết nhóm em xếp thứ 13-14 một vị trí khá cao ráo. Bản thân em đóng góp trong tháng đầu tỷ lệ cười có hơn 10%, các thành viên khác cũng vậy, thậm chí còn có bạn không tích sao cho cuộc gọi cười.Rồi việc gì đến cũng đã đến, một cuộc họp nhóm nhanh đã được tổ chức: động viên, phân tích và lên kế hoạch, đồng thuận. Tinh thần chị em có vẻ phấn trấn hơn, gắn kết hơn nhưng rồi chỉ được vài ngày mọi thứ lại lắng xuống, thâm chí đồng đội của mình có người còn muốn bỏ cuộc vì không muốn tham gia, không muốn làm gánh nặng cho nhóm. Lúc đó bản thân mình cũng có cảm giác chán nản, đặc biệt sau tổng kết 2 tháng nhóm em có lên lever nhưng vẫn xếp thứ 8-9 gì đó.Lại một cuộc họp tiếp theo, lần này quyết tâm cao hơn: quyết làm lại từ đầu, quyết đi du lịch miễn phí. Lòng quyết tâm của đồng đội và cũng là của chính mình đã giúp kết quả tháng thứ 3 thật bất ngờ và hạnh phúc. Nhóm em đã được xếp trong top 3 và nhận thưởng tháng. Thực sự lúc ấy bản thân mình cảm thấy mình thật tuyệt vời, đồng đội của mình cũng thật tuyệt vời, đúng với câu nói “một cây làm chẳng nên non, ba cậy chụm lại lên hòn núi cao”, 3 người cùng chiến đấu mà có một người dừng bước thì kỳ tích sẽ không bao giờ xảy ra.Sau 2 tháng nháp, tháng thứ 3 nhận giải tháng đã là nguồn động lực giúp em và cả nhóm phấn đấu. Phấn đấu không ngừng nghỉ và cuối cùng thì mọi sự cố gắng đều được đến đáp xứng đáng. Ngoài lọt Top các tháng sau thì chung cuộc cả nhóm cũng được nắm tay nhau lên nhận giải vào ngày “Tết Bao Cấp Thái Minh”. Một cảm xúc rất tuyệt vời, một cuộc thi khá khó khăn với bản thân em một nhân viên mới chưa được một tháng. Nhưng đổi lại sau chặng đường 6 tháng của cuộc thi, bản thân em khi tư vấn giống như được ăn vào máu mình vậy “việc đầu tiên nhấc call lên chào khách hàng và nở một nụ cười” mặc dù cũng không ai nhìn thấy, không ai nghe thấy nhưng chắc chắn khách hàng sẽ là người cảm nhận thấy và bản thân mình biết mình đang vui.Qua đây em xin gửi lời cảm ơn tới Ban Giám đốc công ty đã tạo cho chúng em một sân chơi bổ ích, thực tế, vừa vui, vừa có quà, vừa giúp chị em gắn kết, lại vừa giúp cho công việc hằng ngày không bị nhàm chán!Bây giờ em chỉ có một điều ước: mong dịch bệnh qua mau, mọi người, mọi nhà đều mạnh khoẻ, bình an để chúng em có cơ hội được vi vu với phần thưởng của mình!Nguyễn Thị Dung Nhân viên Chăm sóc khách hàng
Những khủng khoảng ngày dịch

Những khủng khoảng ngày dịch

Em đã có một khoảng thời gian ngắn gặp khủng hoảng trong đợt dịch vừa rồi, bị áp lực từ chính suy nghĩ của bản thân và công việc hàng ngày. Bắt đầu từ việc đột ngột thay đổi về nhận sự, có một chị trong nhóm chuyển công tác, một chị thì nghỉ việc. Tuy không cùng một thời điểm nhưng ngay sát lúc bạn mới chưa có đủ thời gian để làm quen theo kịp tiến độ của mọi người. Công việc mỗi ngày tăng đột ngột, kèm theo đó là tác vụ cũ của các chị. Chưa kể đến trong thời gian này khi trao đổi với khách hàng, đặc biệt với các khách hàng trong nam em đã gặp rất nhiều khách hàng tạm ngưng sản phẩm dù triệu chứng vẫn còn khó chịu bởi hai lý do chính là dịch không đi làm được nên không có kinh tế, hai là không thể mua được sản phẩm do nhà thuốc hết hoặc xa nhà, các anh (chị) trình dược viên cũng không thể hỗ trợ. Mà bản thân em đôi khi dễ bị tác động cảm xúc từ ngoại cảnh, khi phải nghe quá nhiều tin tức tiêu cực trong ngày tâm trạng của em dễ bị đi xuống hơn.Những ngày thường em hay có những phương pháp để giúp tâm trạng đi lên, đôi khi đơn giản chỉ là ra ngoài đi đâu đó thoáng hơn để sắp xếp lại suy nghĩ lại, ăn hay uống món gì thật ngon, mọi thứ sẽ nhẹ nhàng qua đi. Nhưng lại đúng vào thời gian Hà Nội giãn cách, hạn chế ra ngoài, cả một khoảng thời gian chỉ ở trong nhà. Cuối ngày em có tập một vài bài tập thể dục nhưng cũng chỉ trong khuôn viên nhỏ, khiến em cảm thấy bí bách dễ suy nghĩ tiêu cực hơn, thậm chí là dễ cáu gắt với mọi thứ hơn.Mất một khoảng thời gian mọi chuyện vẫn duy trì ở mức xấu, đến khi em nhận ra em không hề làm việc một mình và có còn có đồng đội bên cạnh. Trong một buổi chia sẻ vào thứ 6 cuối tuần của nhóm, em đã quyết định chia sẻ lại vấn đề em đang gặp phải với mọi người trong nhóm. Và việc đó đã giúp được em nhiều hơn em tưởng, khi mà các chị ai trong nhóm cũng đang gặp trường hợp như vậy nhưng cách tiếp nhận của mọi người khác nhau và tích cực hơn.Các chị đã chia sẻ lại cho em những phương pháp mọi người đang làm để vượt qua. Buổi tối thỉnh thoảng mọi người dành thời gian gọi điện video nói chuyện với nhau nhiều hơn, không phải là vấn đề về công việc mà chỉ đơn giản những câu chuyện hằng ngày, hài hước. Em lựa chọn ban công thoáng mát để ngồi nói chuyện với mọi người, tâm trạng của em nhờ thế mà tốt hơn rất nhiều, không còn gò bó hay tiêu cực nữa. Em cũng đã áp dụng 1 trong 3 định luật của hiệu quả từ khoá học Transformer, thay vì chỉ có dừng lại ở đồng cảm với khách hàng, em đã chia sẻ với khách hàng những ngôn từ theo hướng tích cực hơn, mở ra cho khách hàng theo một tương lai tương sáng và có hi vọng hơn.Theo như cách của anh Thái đã nói thì virus Corona thường sẽ tiêu diệt, loại bỏ những ai hay doanh nghiệp có bệnh lý nền trước. Và thật may mắn khi em đã phát hiện ra bệnh lý nền của mình sớm và có những người đồng đội tuyệt vời để có thể cùng em vượt qua và chống lại nó.Nguyễn Thị Ngọc Ánh Nhân viên Chăm sóc khách hàng
Bài học nhớ đời

Bài học nhớ đời

Tôi có một kỉ niệm buồn đáng nhớ đó là năm khi Phú Khánh sáp nhập vào Thái Minh.Lần đó tôi nhận được một cuộc gọi điện báo: chị ơi, có một ASM làm khống báo cáo.Choáng là cái đầu tiên tôi cảm nhận.Từ trước đến nay tôi làm thì cứ chăm chăm vào số được nhận và check xem đúng hay sai ở một cạnh là kế toán thôi. Nhưng sự liên kết giữa kế toán và đội sales thì tôi lại không kiểm soát.Số báo cáo khống sẽ đồng nghĩa với việc trả thưởng nhà thuốc khống, thưởng khống mà công ty phải trả cho đội đó là sự thất thoát tài chính.Lần đó tôi chắc mẩm sẽ bị đuổi rồi vì đây là sai sót cực kì nghiêm trọng của kế toán.Tôi đã bị triệu tập về họp, khi Ban Giám đốc hỏi tôi chẳng còn gì để giải thích vì sai là mình.Trách mình làm việc không hết mình, không biết cách kiểm soát con số, khoong đưa cảnh báo rủi ro được cho Ban Giám đốc để nên cơ sự này.Anh Thái bảo tôi tự nhận hình phạt. Tôi chẳng biết nhận như nào cho vừa. Đành tùy Ban Giám đốc.Thời gian chờ là thời gian tôi không ăn, không ngủ được. Tôi không sợ bị đuổi việc mà cái tôi suy sụp là sự tin tưởng của Ban Giám đốc giao cho mình. Mình giữ chìa khóa tài chính của công ty mà lại để chuyện này sảy ra, tôi dằn vặt trách bản thân không làm tốt công việc, thấy nhục nhã lắm vì khả năng hạn hẹp của mình. Tôi suy sụp hoàn toàn, nhìn Ban Giám đốc lúc nào cũng buồn tôi lại càng ân hận, tự nhận bản thân nếu làm tốt thì sẽ không tiếp tay để việc xấu này sảy ra.Nhưng rồi, tôi vẫn được Ban Giám đóc tha thứ, tôi bị phạt một phần trách nhiệm chứ không đuổi việc.Cái tôi dằn lòng là dù có đuổi việc tôi sẽ không đi, nếu đi thì hèn lắm, tôi gây ra lỗi mà đi thì khác gì chạy trốn nên việc ở lại làm tiếp là cái mà tôi mong muốn. Tôi muốn làm hết mình để bù đắp những tổn thất tôi gây ra, bù đắp lại sự tin tưởng mà các anh dành cho mình mà mình lại phá hỏng.Việc này dù các anh xử kín để giữ thể diện cho tôi và một số người khác nhưng vẫn nhiều người biết, họ nhìn tôi với ánh mắt thương hại tôi sợ ánh mắt đó, nó là cái tự vả vào bản thân mình.Tôi đã mất một thời gian rất dài mới cân bằng lại được sự cố đó, nhưng nó sẽ là bài học nhớ đời trong quãng hành nghề của tôi. Để biết được mình đang thiếu xót gì, cần làm gì.Nguyễn Thanh Nhàn Kế toán trưởng
Phòng R&D nhà máy Thái Minh Hi-tech

Phòng R&D nhà máy Thái Minh Hi-tech

Khoảng đầu tháng 11/2019 em vinh dự nhận trách nhiệm lớn lao là Phụ trách phòng Nghiên cứu phát triển (phó phòng). Thời điểm đó, nội bộ của phòng em còn khá rời rạc và hoạt động độc lập nhau, một nhóm gồm em và Huân trước đó làm các công việc liên quan việc nghiên cứu xây dựng công thức, đăng ký và mảng hồ sơ giấy tờ khác, nhóm còn lại gồm có 4 bạn làm các công việc chủ yếu là liên quan bào chế ở phòng Lab. Số lượng sản phẩm mới triển khai chưa có, có vài sản phẩm chuyển giao sản xuất từ bên Diva, Nano hoặc IMC sang. Do cũng có những vấn đề khá tế nhị trong việc nhận bàn giao công việc từ người tiền nhiệm nên em cũng nhiều nỗi lo và khó khăn trong việc phân công bố trí công việc trong phòng.Những lo lắng về việc làm sao để có thể xây dựng được đội nhóm, có thể được các bạn khác trong phòng (ngoài Huân) đón nhận một cách thuyết phục, làm sao để không phụ sự kỳ vọng cũng như nghi ngại khác về năng lực chuyên môn hay năng lực quản lý của các bạn kể cả trong phòng hay các bộ phận khác,…Lúc đó, em có một niềm tin mãnh liệt là bằng sự nỗ lực cố gắng làm việc, truyền động lực tích cực và tinh thần học hỏi cầu tiến nhất định em sẽ vượt qua được những khó khăn đó. Vốn dĩ, em có yêu thích với công việc quản lý và thời đi học cũng từng làm lớp trưởng, liên đội trưởng, đồng thời với việc mày mò đọc về các sách quản lý, cách xây dựng đội nhóm, cách dẫn dắt và kèm cặp nhân viên nên dần dần mọi thứ cũng đi vào quỹ đạo hơn.Sau khi đã dành thời gian quan sát về các hoạt động cũng như gắn chặt với chức năng nhiệm vụ của phòng, em tiến hành phân công lại công việc, khuyến khích tối đa các bạn phát huy trình độ của mình.Đối với bạn Hà là dược sĩ Đại học trước đây chỉ làm ở dưới Lab như một kỹ thuật viên thì em động viên khuyến khích, phân công bạn ấy tham gia các mảng xây dựng công thức, làm hồ sơ đăng ký, xây dựng tiêu chuẩn và các mảng đào tạo chuyên môn, để bạn ấy thấy được vai trò quan trọng và định hướng phát triển của mình. Bạn ấy cũng được đào tạo, hướng dẫn tận tình và lúc nào em cũng trên tinh thần sẵn sàng chia sẻ mọi hiểu biết của mình cho các bạn, và không phải ai cũng giỏi mọi thứ ngay từ đầu nên dần dần Hà đã nắm bắt được công việc và có thái độ tích cực, cũng như tiến bộ hơn rất nhiều. Đến bây giờ thì em khá yên tâm khi giao việc cho em ấy.Đối với chị Nhung và em Đạt là hai kỹ thuật viên dưới Lab, trước đây chỉ làm mẫu và khi hoàn tất mọi thứ thì chưa có sự ghi nhận đối với đóng góp của các bạn ấy. Em trao đổi với cả hai bạn về mong muốn, trao cho các bạn cơ hội được chủ động hơn trong việc thiết kế công thức bào chế và làm mẫu, được tự xây dựng định mức vật tư và quy trình sản xuất, được đứng tên ký vào những giấy tờ đó như một người chịu trách nhiệm thực sự. Riêng chị Nhung, vì đã có kinh nghiệm lâu năm nên em giao chị Nhung việc đào tạo cho các bạn trẻ khác về sử dụng máy móc thiết bị, làm mẫu nghiên cứu ở phòng Lab. Cảm nhận của em là các bạn ấy đã hăng hái hơn hẳn.Em Huân khi chuyển từ Hổ Cáp sang thì mọi người cũng khá lo lắng, em khuyến khích tạo động lực và sử dụng điểm mạnh của bạn ấy trong việc xây dựng công thức sản phẩm, cũng như việc đọc các tài liệu nghiên cứu. Như vậy, mỗi người đều được phát huy sở trường của mình một cách phù hợp và được định hướng phát triển rất rõ ràng.Ngoài ra, em cũng thường xuyên tổ chức những buổi giao lưu trao đổi công việc, chia sẻ những vấn đề trong cuộc sống để tăng sự gắn kết giữa các thành viên trong phòng.Kết quả, đến khoảng tháng 7/2020 phòng em gần như hoàn thành các mục tiêu về việc ra được hơn chục sản phẩm mới được chuyển giao sản xuất, team RD cũng cho mọi người thấy được một tinh thần đoàn kết và gắn bó thực sự. Kết quả đó là thành tích chung của toàn đội mà mỗi khi nhìn lại em đều xem nó như một dấu mốc rất đáng nhớ trong những ngày đầu tiên hình thành và vượt qua khó khăn của team RD, và động lực để chúng em bước tiếp vì khó khăn như thế mình còn vượt qua được thì sau này không có gì không thể vượt qua được nữa!Hoàng Thị Hương Trưởng phòng RD nhà máy Thái Minh Hi-tech
Tôi yêu Thái Minh vì…

Tôi yêu Thái Minh vì…

Thái Minh điều em thích có lẽ là những buổi đào tạo thay đổi bản thân, nhưng buổi cả phòng cùng ngồi lại chia sẻ với nhau về ý tưởng phát triển. Để mà nói tại sao em lại thích nhất điều này thì chắc phải kể một câu chuyện khá dài. Bắt đầu từ những ấn tượng tiêu cực của em những ngày đầu em vào Thái Minh.Em còn nhớ những ngày đầu tiên vào làm việc tại phòng Marketing em có rất nhiều suy nghĩ mông lung, tiêu cực. Có lẽ do bối cảnh hiện lúc đó nó khác với bối cảnh ở các môi trường mà em đã đi qua. Ở công ty cũ, đa số phòng Marketing là ăn mặc là lượt. Dù là người hướng nội hay hướng ngoại thì họ cũng rất tự tin giao tiếp. Nhưng bối cảnh khi mới vào phòng Marketing Thái Minh hiện ra với em là mọi người khá là điểm đạm, ăn mặc cũng không màu mè hoa hòe hoa thị. Thời điểm em đi làm lại đúng là tháng 10, bắt đầu vào mùa cao điểm nên ai cũng bận bịu, gương mặt cau có. Và em có ngay suy nghĩ liệu mình có bị thụt lùi khi ở một nơi như thế này không? Liệu có học hỏi được gì không? Có đáng để cống hiến không?Em nghĩ lúc đó em có suy nghĩ như thế này bởi lẽ em tự nhận mình là người thích những buổi chia sẻ và thích trau dồi kiến thức bản thân. Đồng thời các công ty trước đó em đi làm có chỉ tiêu về số giờ học tập cũng như có đánh giá sự thay đổi của bản thân sau một chu kì học tập. Mỗi năm phải đù 52 giờ học, không đủ giờ học khỏi nhận lương thưởng.Nhưng quả thật, phải có sự khác biệt thì mới đi đến được những mục tiêu khác biệt so với bao doanh nghiệp khác. Phải chăng vì những buổi đào tạo ở Thái Minh rất khác nên phong cách của phòng Marketing cũng rất khác. Ở Thái Minh, những buổi học không phải là những buổi đào tạo quy trình đơn thuần mà là những chia sẻ về việc chuyển hóa bản thân, việc tập làm quản lý hay khóa người ảnh hưởng. Thực sự khi học xong nhưng khóa này em mới thấy rằng chắc mình có nhiều may mắn lắm mới vào được môi trường có nhiều điều hay như thế này.Đơn cư chỉ cần qua khóa người chuyển hóa là em thấy môi trường ở Thái Minh thay đổi hẳn. Tâm lý giữ Integrity và coi mình là gốc rễ giúp cho mọi người tin tưởng lẫn nhau, không có sự so đo, hiếm khi thấy có sự đố kỵ. Hay nhờ khóa người chuyển khóa em thấy được những người đã tìm được điều lý tưởng cho bản thân, tìm được thứ mà mình hằng mong muốn nhờ thuyết ba con nhím. Quả thực, những kiến thức này em nghĩ khó có thể bỏ tiền để học được. Mà dù có học được thì cũng khó mà tìm được một môi trường mà mọi người cùng hiểu nó, nằm nó trong tay và cùng sống trong nó. Đó là điều mà em cảm thấy vô cùng trân quý.Em cũng thấy những điều tưởng chừng như rất cao siêu nhưng lại rất thực tiễn. Áp dụng nó vào công việc rất hay mà đem nó về gia đình cũng rất tuyệt vời. Nhờ vào Thái Minh và được học tập trong môi trường này mà em biết rằng “thực tại” mới là điều quý giá nhất. Hãy sống và để tâm 100% vào thực tại. Đừng quá mộng tưởng vào tương lại hay sống vì quá khứ. Sống ở thực tại là đôi khi mình chỉ cần thay đổi những điều rất nhỏ nhưng cũng đem lại những giá trị rất lớn. Như với em đơn giản là việc buổi tối không cắm đầu vào điện thoại hay máy tính nữa mà hãy đặt nó xuống khi được vợ, được con hỏi chuyện. Tập trung hơn vào những câu hỏi tưởng như ngốc ngếch của con gái. Tập trung vào những câu chuyện mà mình đang tham gia vào. Chỉ cần làm như vậy thôi mà từ khi vào Thái Minh em thấy cuộc sống của em khác đi rất nhiều, từ công việc, đến cuộc sống trong gia đình. Mọi thứ đều trở lên tốt đẹp hơn.Nếu đứng ở ngoài nhìn vào hoặc một phiên bản trong quá khứ của em nhìn lại thì có lẽ sẽ không thể tưởng tượng được mình đã thay đổi rất nhiều trong hai năm vừa qua. Có lẽ, sự thay đổi đó bằng cả 20 năm gộp lại. Sống có trách nhiệm hơn, biết ra quyết định và xây dựng những thứ xung quanh mình tốt đẹp lên.Lúc viết ra bài viết này, có lẽ cũng là một phút cho em nhìn lại và tự thưởng cho bản thân bằng một niềm vui nho nhỏ vì đã thấy rằng mình đã quyết định đúng đắn khi gắn bó với môi trường này. Đã cống hiến những năm thanh xuân tại đây. Đã làm những điều mình cho là đúng. Chắc nếu có ai hỏi em rằng ở ngành Dược nên làm Marketing tại đâu thì em sẽ chỉ ngay đến Thái Minh để phỏng vấn và chia sẻ với họ rằng Thái Minh nơi đáng sống, đáng cống hiến chất xám của mình.Em cũng phải cảm ơn Anh Thái, người mà tâm huyết nhất với việc phát triển nhân sự, dốc tâm vì những buổi học cho nhân viên của mình. Sự ảnh hưởng của anh không chỉ lên nhân viên mà còn lên cả những người xung quanh của em. Vì lâu lâu em lại kể môi trường em đang đi làm tốt như thế nào. Từ đó cũng có kha khá người theo dõi facebook anh. Cũng nhờ anh mà những người thân của em cũng dần chuyển hóa. Em cũng muốn cảm ơn anh Ngọc Anh vì đã luôn là một người sếp gần gũi với nhân viên. Chắc chỉ có anh mới làm lên được một phòng marketing xanh ngọc như hiện tại. Em cũng cảm ơn chị Nga, anh Hiếu, anh Khánh mặc dù không phải lúc nào cũng ở gần gặn nhưng lại là nơi để em lâu lâu xin những ý kiến tư vấn đầy hữu ích.Cảm ơn các anh chị, cảm ơn phòng Marketing Thái Minh. Mọi người thực sự cho em cảm giác đây là ngôi nhà thứ hai của mình.Lê Công Huy Quản lý nhãn
Hai từ “Mãi yêu”

Hai từ “Mãi yêu”

Trong mỗi chúng ta dù người giàu có hay người nghèo khổ, dù là công nhân, nhân viên hay thậm chí là các vị lãnh đạo của một công ty hay tập đoàn thì đều giống nhau là chúng ta đều có một gia đình để yêu thương, chăm sóc, có một công việc để làm, để học hỏi, sáng tạo,để đảm bảo cuộc sống và cảm thấy cuộc sống thật ý nghĩa. Nhưng không phải ai cũng may mắn lựa chọn cho mình một công việc phù hợp, một môi trường làm việc lý tưởng, với những người quản lý có tâm và có tầm để gắn bó và đam mê với công việc của mình.Tôi là một người may mắn khi biết đến Thái Minh, sau hơn ba năm làm việc ở đây tuy không dài cũng không ngắn, cũng đủ để cho tôi thấy được sự phát triển từng ngày của công ty. Thái Minh đã khẳng định được mình, ngày càng phát triển vững mạnh, có chỗ đứng trong ngành thực phẩm chức năng. Tôi nghĩ có lẽ Ban Lãnh đạo công ty đã sớm xác định và xây dựng được giá trị cốt lõi của mình đó là chỉ làm những sản phẩm tốt, chất lượng, thực sự hiệu quả mang lại niềm tin vui cho khách hàng, sự tin tưởng cho nhân viên. Họ rất tin vào sự lãnh đạo của Ban Giám đốc tập đoàn, tin rằng gắn bó với Thái Minh chúng ta sẽ được yêu thương, tôn trọng và đảm bảo thu nhập. Vì thế tỷ lệ nhân viên nghỉ việc ở Thái Minh rất thấp mà tỷ lệ gia tăng dân số nhanh chóng mặt.Tôi đã làm qua vài công ty, nhưng thực sự đến Thái Minh mới thấy Ban Giám đốc ngoài việc xây dựng thương hiệu, chất lượng sản phẩm mà còn rất chú trọng đến việc đào tạo và phát triển con người. Các sếp ở Thái Minh biết rằng một công ty có thể lớn mạnh không chỉ là có những sản phẩm tốt, chất lượng, mà điều quan trọng không kém đó là đội ngũ nhân viên có đủ chuyên môn nghiệp vụ, có tinh thần làm việc cao, sẵn sàng học hỏi và luôn thấy vui vẻ với công việc của mình.Việc xây dựng và phát triển văn hoá công sở bằng việc cho ra đời Bộ Quy tắc Ứng xử dành cho toàn bộ nhân viên tập đoàn, xây dựng phòng Truyền thông, xây dựng các nhóm chung là nơi sinh hoạt văn hoá của người Thái Minh, xây dựng và phát hành bộ The Transformer được phát hành thường xuyên. Trong đó là toàn bộ những câu chuyện hay những tâm sự của toàn bộ người Thái Minh ở khắp mọi miền của đất nước. Do khoảng cách địa lý xa xôi không có cơ hội gặp nhau nhưng thông qua tập san này mọi người sẽ biết và hiểu hơn về cuộc sống, suy nghĩ, những khó khăn của mọi người.Sự chia sẻ thể hiện bằng việc kêu gọi giúp đỡ người Bắc Giang của một bạn nhân viên chăm sóc khách hàng ở Thái Minh trong cuộc chiến với đại dịch Covid, hay cuộc kêu gọi để mua thiết bị y tế giúp đỡ Hồ Chí Minh, kêu gọi giúp đỡ cho đồng bào miền Trung bị ảnh hưởng do thiên tai, lũ lụt và rất rất nhiều các lần khác Người Thái Minh luôn rất sẵn sàng chung tay để giúp đỡ trong khi đại dịch hoành hành ở khắp các tỉnh trên cả nước, ngay khi chính bản thân họ cũng đang bị ảnh hưởng nhưng với tinh thần yêu thương, đùm bọc nhau, ai cần trước thì ưu tiên giúp đỡ trước nên người Thái Minh cứ thế cùng nhau vượt qua mọi khó khăn để sau đó thấy được mọi người sẽ gần gũi nhau hơn.Ngoài ra ở Thái Minh, chúng tôi còn được tham gia các khoá học, nhóm đọc sách, đào tạo để nâng cao năng lực chuyên môn, để phát triển bản thân, các khoá học từ việc dạy cho nhân viên nên đối xử với nhau như thế nào, bày tỏ quan điểm như thế nào, giải quyết thắc mắc và mâu thuẫn ra sao. Những thứ đáng quý đó không phải ở đâu cũng có. Từ khoá học đó, tôi tin chắc rằng tất cả mọi người sẽ tốt hơn ít nhất ở một mặt nào đó công việc hay mối quan hệ gia đình hoặc cả hai. Vì khoá học đó không phải chỉ để áp dụng cho công việc mà nó còn rất hữu ích trong cuộc sống. Mong muốn của Ban lãnh đạo là mỗi nhân viên hay cố gắng phát triển từng ngày để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình. Đó là mục đính chính mà Ban Lãnh đạo công ty đã cố gắng xây dựng và duy trì nó để nhân viên trong công ty mỗi ngày đi làm đều là một ngày hạnh phúc và mong muốn của Ban Lãnh đạo là khách hàng hạnh phúc, nhân viên hạnh phúc, rồi mới đến cổ đông hạnh phúc.Làm việc ở Thái Minh, chúng tôi không những được đảm bảo nguồn thu nhập, được đào tạo tốt lên. Chúng tôi còn được quan tâm và chăm sóc về tinh thần bằng việc hàng năm đều có các cuộc team-building, các chuyến du lịch, tham gia leo Phanxipang, hay tham gia Thái Minh siêu đẳng…Sau mỗi một chương trình chúng tôi được tham gia, trải nghiệm và khám phá bản thân, chúng tôi nhận thấy bản thân mình có sức mạnh, ý chí và sự dẻo dai hơn chúng tôi nghĩ. Bằng chứng là tất cả các cuộc thi người Thái Minh đều vượt qua và về đích. Từ đó mới nhận ra rằng không có cái gì là khó, chỉ là do chúng ta đã nỗ lực hết mình chưa hay thôi. Ban Lãnh đạo đã rất thành công trong việc làm cho nhân viên thêm tin tưởng và muốn gắn bó lâu dài với công ty.Các sếp không những chỉ quan tâm đến nhân viên của mình, mà sự quan tâm đó còn được dành cho cả người nhà của Thái Minh như tặng quà và viết thư cảm ơn và dịp tết Nguyên Đán, viết thư cảm ơn trong đợt dịch phải làm việc 3T tại nhà máy, hay bằng việc tổ chức chương trình về với Thái Sơn trong dịp sinh nhật lần thứ 8 diễn ra tại trung tâm hội nghị quốc gia vào tháng 10.2019. Ở buổi sinh nhật này, Ban Lãnh đạo công ty đã dành những lời cảm ơn sâu sắc, chân thành tới các bậc Cha mẹ đã sinh thành và nuôi dưỡng ra những người con mà ngày hôm nay họ đã và đang cùng nhau xây dựng lên Thái Minh. Ở buổi sinh nhật này, các bậc phụ huynh cũng được tham quan nơi con cái họ làm việc, thấy được môi trường làm việc của con cái mình và được nghe những lời cảm ơn, chia sẻ từ tận đáy lòng mà có thể chưa bao giờ những người con của mình đã nói ra. Tôi là người không có cơ hội tham gia buổi sinh nhật đó nhưng tôi tin chắc rằng buổi sinh nhật đó rất xúc động vì tất cả dành cho nhau những tình cảm chân thành.Lời cuối tôi muốn dành những tình cảm và sự cảm ơn đến Ban Lãnh đạo công ty, vì họ là những người vất vả nhất để xây dựng và duy trì được cả một hệ thống có gần 1000 người. Làm sao vừa xây dựng và đưa ra chiến lược kinh doanh, vừa phải chiến đấu trên thương trường, đưa ra được quyết định đúng đắn, kịp thời mà còn đảm bảo cuộc sống vất chất và tinh thần cho gần 1000 con người. Những vất vả đó được đền đáp bằng sự phát triển của Thái Minh như ngày nay với 10 công ty lớn nhỏ thuộc mọi lĩnh vực và hoạt động hiệu quả. Chúng tôi muốn nói rằng chúng tôi rất yêu Thái Minh, chúng tôi rất yêu quý Ban Lãnh đạo của Thái Minh và chúng tôi rất thích tổ chức này. Tình yêu đó chỉ gói gọn với hai từ “Mãi Yêu”.Nguyễn Thị Hiền Kế toán trưởng nhà máy Thái Minh Hi-tech
Người Thái Minh

Người Thái Minh

Khi tôi còn là cô sinh viên nhỏTôi vô tình được nghé ngỏ nơi đâyNhớ ngày ấy tôi chỉ như đám mâyMải dạo chơi chẳng quan tâm nhiều quáRồi cái duyên đến với tôi thật lạTôi bây giờ đích thị người Thái MinhHai tiếng Thái Minh thấm đẫm chân tìnhHữu duyên đến nên tôi thương nhiều lắmCô gái Thái Minh dịu dàng đắm thắmChàng trai Thái Minh vui vẻ lắm thayChính vì thế tôi cảm thấy thật mayTôi đã rất nhanh để cùng hoà nhậpNgười Thái Minh cũng người gầy người mậpNhưng ai cũng rất tự lập, tự doMọi kinh nghiệm chẳng bị giữ bo boNhững thứ hay ho đều được chia sẻNgười Thái Minh tôi mỗi người mỗi vẻMang trong mình sức trẻ và tình yêuNiềm hạnh phúc cứ thế đến thật nhiềuChúng tôi là những người cùng chí hướngLàm việc tại đây chúng tôi rất sướngLớp học Transform chỉ hướng dẫn đườngNgười Thái Minh đang ở khắp muôn phươngNhưng chúng tôi có chung một đích đếnNgười Thái Minh ưa thật thà, dễ mếnThuốc Thái Minh ai uống đến cũng khenTrên thương trường, đầy khốc liệt bon chenĐâu cần chữ tín, Thái Minh có mặtNgày tôi đến em còn học lớp láEm bé nhỏ nay đã học lớp nămNhờ nỗ lực cùng với việc học chămEm bé nhỏ đã rất nhanh tiến bộChúc cho em năm nào cũng về sốChúng tôi lại được tuyên bố cùng nhauTrao hạnh phúc, chiến thắng mọi niềm đauĐó là sứ mệnh chúng tôi theo đuổi.Nguyễn Thị Huyền Nhân viên kế toán
Mãi yêu ngôi nhà Thái Minh

Mãi yêu ngôi nhà Thái Minh

Thời gian thấm thoắt trôi đi vậy là tôi đã được gia nhập vào đại gia đình Thái Minh 5 năm 6 ngày rồi. Nhớ ngày ấy cầm bộ hồ sơ đến công ty xin việc cứ nghĩ thôi cứ nộp đại, xin được thì xin không được thì thôi, không biết ở công ty này họ có phân biệt đối xử với cái công việc thấp kém này hay không. Biết bao câu hỏi cứ bám lấy khiến cho bản thân không khỏi lo lắng.Thế rồi tôi cũng đứng trước văn phòng công ty, cố trấn an bản thân gõ cửa bước vào. Tiếp tôi là một cô gái khá nhẹ nhàng, sau màn chào hỏi và giới thiệu bản thân tôi được biết em ý tên Hường phụ trách Hành Chính và Nhân sự. Nói thật là trước khi bước chân vào công ty tôi căng thẳng bao nhiêu thì sau màn chào hỏi giới thiệu bản thân và trao đổi về công việc cũng như lý lịch trích ngang thì sự căng thẳng của tôi biến mất lúc nào tôi không hay. Thay vào đó là một tâm thế khá thoải mái khiến tôi cũng tự tin hơn về bản thân mà thoải mái bộc lộ những tâm tư cũng như kinh nghiệm, mong muốn khi được nhận vào làm việc tại công ty .Sau cuộc phỏng vấn, tôi thấy em cười khá tươi và nói môt câu: Chúc mừng chị, giờ chị về đi có gì em sẽ liên hệ lại với chị. Nhận được câu nói của em tôi có phần nào yên tâm và ra về trong trạng thái khá vui vẻ. Và em cũng không để tôi chờ đợi lâu, ngay chiều hôm sau, tôi nhận được điện thoại của em báo ngày hôm sau tôi đến công ty làm việc. Tim tôi như muốn nổ tung vì sung sướng, cả buổi chiều hôm đó tôi líu lo hát ca. Vậy là từ ngày mai tôi có thể được nhận vào làm việc tại công ty mà tôi mong muốn.Tôi sung sướng không hẳn vì công việc mà là sự vui sướng của tôi là nơi làm việc. Qua buổi phỏng vấn, tôi có thể phần nào nắm được văn hóa của công ty và hơn bao giờ hết tôi cảm nhận được sự gần gũi, tôn trọng đối với công việc của mình. Hẳn là môi trường làm việc của Thái Minh rất tốt nên mới tạo nên giá trị cốt lõi cho bộ phận Nhân sự như vậy. Một gương mặt đai diện cho công ty tuyển dụng các vị trí cho các phòng ban giữ được phong thái điềm đạm, nhẹ nhàng, gần gũi, tôn trọng với ứng viên khiến cho ứng viên chỉ muốn ngay và luôn được gia nhập vào công ty thì phải được đào tạo và làm việc trong một môi trường thật tốt thì họ mới cho ứng viên cảm giác vui vẻ đến như vậy.Rồi sự mong đợi của tôi cũng đến, ngày hôm sau, tôi sắp xếp thời gian đến sớm hơn giờ hẹn 20 phút. Em Hường đã dẫn tôi đi đến từng phòng ban giới thiệu tên tuổi và vị trí công việc của tôi cho các phòng ban nắm được. Khi tôi đến phòng ban nào, cũng được các em chào đón khá thân thiện. Tôi đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác khi tôi được dẫn đến phòng sếp Thái. Khi đó, sếp đang giữ chức vụ Giám đốc. Sếp đã đứng lên, đi ra và bắt tay tôi và nói :Chào mừng chị đã gia nhập Thái Minh, mong chị cố gắng phấn đầu đồng hành cùng Thái Minh. Trời ơi, câu nói đó làm tôi tan chảy luôn mọi người ạ! Tôi xúc động bởi tôi nhận được sự tôn trọng. Tôi vinh hạnh vì được một CEO bắt tay và tôi biết đây sẽ là miền đất hứa của mình. Sau câu nói đó, tôi đã tự hứa với lòng mình phải thật cố gắng làm tốt công việc của mình để có thể được gắn bó với Thái Minh dài lâu.Vào Thái Minh, tôi như được lột xác hoàn toàn, được làm việc trong môi trường trẻ trung, năng động tôi như trẻ ra tràn đầy năng lượng. Tôi được củng cố tri thức, chuyển hóa bản thân qua các khóa đào tạo của người đứng đầu công ty và nay đã là Tập đoàn và những chuyên gia do công ty đặc biệt mời về đào tạo cho nhân viên, được đi du lịch, được bứt phá bản thân, được sống hết mình khiến tôi ngày càng yêu công ty của mình.Công việc của tôi khá nhạy cảm nên đôi khi bản thân tôi chỉ cần không chú tâm là có thể khiến cho mọi người không hài lòng. Cũng đã có lần tôi sơ ý bỏ đi nguyên liệu sếp vừa nhận về khiến sếp không hài lòng. Mặc dù tôi đã tìm cách khắc phục là tìm thấy nguyên liệu gửi lại sếp, song tôi cũng không thể không trách bản thân vì sự thiếu xót của mình. Sau sự việc đó tôi đã cẩn trọng hơn trong công việc của mình. Trong quá trình làm việc tôi cũng gần gũi trao đổi với mọi người trong các phòng ban để tạo nên một mối quan hệ tốt đẹp và nắm bắt được mong muốn của mọi người giúp tôi làm tốt công việc của mình. Và cũng nhờ có mối quan hệ tốt đẹp đó mà tôi đã làm tốt công việc của mình hơn, nhận được sự giúp đỡ của tất cả mọi người từ các phòng ban.Trở lại một chút về em Hường xinh đẹp khi phỏng vấn tôi và giờ cũng là người quản lý trực tiếp của tôi. Em ý không những tạo điều kiện cho tôi trong công việc mà cũng là người bạn mà mỗi khi tôi cảm thấy mệt mỏi có thể bầu bạn chia sẻ. Là một người quản lý trực tiếp của tôi nên em luôn tiếp cận, quan tâm giúp đỡ tôi để tôi có thể làm tốt nhất công việc của mình. Phải nói là tôi biết ơn em nhiều lắm vì em đã cho tôi cơ hội để có thể là một thành viên trong đại gia đình Thái Minh. Tôi luôn ghi nhận những gì em đã tạo điều kiện giúp đỡ tôi mỗi khi tôi khó khăn. Đã có những lúc tôi tưởng như gục ngã hoàn toàn, tưởng như không còn sức mà chịu đựng nữa, khi mà tôi cảm thấy bế tắc nhất trong cuộc đời thì lại nhận được sự khích lệ động viên để tôi có nghị lực vượt qua.Cũng xin được chia sẻ với mọi người về câu chuyện của tôi. Cách đây không lâu con tôi không may bj bỏng. Ngày hôm đó là thứ hai 13/09/2021, sau bữa cơm trưa, như thường lệ, tôi gọi Face time về nhà để xem các con đã ăn uống gì chưa, học hành ra sao thì được biết ở nhà vừa nấu ăn xong đang chuẩn bị ăn. Tôi dặn dò các con vài điều chú ý ăn uống và để mắt tới em vì em vẫn còn nhỏ. Xong tôi tắt máy, dự định nằm nghỉ một lát để chiều làm việc tiếp thì chưa đầy 3 phút sau tôi nhận được tin con gái bé nhỏ của tôi bị bỏng nước canh. Tôi như hồn tan phách lạc lao thẳng về nhà mà chỉ kịp nhắn gửi tới chú Xuân bảo chú báo lại Hường giúp cháu.Chạy về đến nhà là cảnh tượng trước mắt hiện ra khiến tôi ngã quỵ xuống sàn nhà không thể thốt nên lời vì quá xót xa, toàn bộ từ bụng xuống một bên chân trái của con tôi chầy trượt hết lớp da do bị bỏng quá nặng. Sau khi lấy lại bình tĩnh tôi chỉ kịp bảo con chuẩn bị cho mẹ một hộp sữa, mấy cái bỉm và quấn vội cái khăn phủ bên ngoài ôm con chạy đến bệnh viện cấp cứu. Ra tới viện, họ bảo tôi cho con nhập viện điều trị và nộp viện phí 10 triệu. Trong túi tôi lúc đó chỉ có vỏn vẹn 1 triệu 2. Nghĩ nó cơ cực không thể nào nói hết được cảm xúc của tôi lúc đó. Tôi vội vã gọi cho em Giàu kế toán để hỏi vay em 10 triệu. Em đã rất nhiệt tình giúp đỡ tôi.Làm xong mọi thủ tục nhập viện cho con và cũng được các bác sĩ sơ cứu băng bó làm mát vết bỏng cho con rồi tôi mới tranh thủ gọi điện báo cho em Hường biết và xin phép em cho nghỉ dài ngày để ở viện chăm sóc cho con. Em đã động viên, an ủi tôi cố gắng giữ gìn sức khỏe để tập trung chăm sóc cho con mình. Nhưng hành động của em ý sau đó đã khiến tôi không sao cầm được nước mắt đó là em đã nhắn tin cho mọi người trong phòng để từng người từng người gọi điện nhắn tin hỏi thăm và động viên tôi. Cứ thế trong suốt quá trình con tôi điều trị là em cũng đồng hành quan tâm để tôi có thể yên tâm chăm sóc con của mình tốt hơn.Ngoài sự quan tâm động viên của phòng ban mình thì tôi cũng nhận được rất nhiều tin nhắn, cuộc gọi từ các bạn ở phòng ban khác dành sự quan tâm tới con của tôi. Không chỉ nhận được sự quan tâm khích lệ về mặt tinh thần mà tôi còn nhận được sự quan tâm về vật chất. Mọi người đều biết do tình hình dịch bệnh nên chồng tôi thất nghiệp cả năm nay, một mình tôi lo kinh tế nên điều kiện khó khăn. Giờ con lại như vậy nên ai cũng thương cũng chia sẻ chỉ mong tôi có thể yên lòng mà toàn tâm, toàn ý lo cho con.Sau gần 3 tuần điều trị con tôi cũng được ra viện và tôi lại tiếp tục nhận được sự quan tâm về vật chất từ sếp, từ các phòng ban khiến tôi xúc động vô cùng. Giờ con tôi đã ổn hơn rất nhiều. Tối hôm qua, bác sĩ điều trị cho con tôi đã kiểm tra và bảo là con đã hồi phục khá là ổn rồi nên tôi mới có thời gian để trải lòng. Xin được nói lời cảm ơn sâu sắc tới em Hường, tới Ban lãnh đạo và toàn thể các bạn trong các phòng ban đã yêu thương giúp đỡ tôi để tôi có cơ hội được là một thành viên trong gia đình Thái Minh nhà mình.Rộn ràng với không khí sinh nhật Thái Minh lòng tôi ngập tràn những cảm xúc, từng hồi ức cứ lần lượt tràn về mà với thời gian hạn chế tôi không thể nào diễn tả hết được, cảm ơn Thái Minh đã cho tôi nhiều hơn những gì tôi mong đợi. Chúc cho Thái Minh ngày càng phát triển, vươn cao vươn xa hơn nữa. Chúc cho mọi người trong đại gia đình Thái Minh nhà mình tràn ngập sức khỏe , vui vẻ hạnh phúc.Mãi yêu ngôi nhà Thái Minh!Trần Thị Thúy Hà Nhân viên Tạp vụ
Kẻ bị Thượng Đế lãng quên

Kẻ bị Thượng Đế lãng quên

Trước đây tôi vẫn luôn tự vận vào bản thân mình là kẻ không may mắn, và là kẻ bị Thượng Đế lãng quên. Bởi bản thân làm việc gì cũng đều không thuận lợi, tưởng chừng như mọi thứ đều quay lưng lại với mình.Và với câu nói “Nếu cánh cửa này đóng lại, thì sẽ có một cánh cửa khác mở ra” thật đúng.Điều đó cũng linh ứng với tôi, nhưng cánh cửa khác mở ra cho tôi lại là để thả thêm động vật ăn thịt chứ không phải một lối thoát với tôi.Cũng làm 2- 3 công ty, rồi những năm tháng tuổi trẻ đôi mươi cứ thế đi qua, tôi cũng quen dần với điều đó và rồi cũng quên đi những sự cản trở vô hình này.Cho đến khi được chào đón vào ngôi nhà chung Thái Minh. Tôi mới nhận thấy được rằng bản thân mình cũng thật sự may mắnNhững suy nghĩ của tôi trước đây lại trở thành mộng tưởng vì thượng đế cũng đâu có bỏ quên mình chứ!May mắn đầu tiên là đặt chân vào công ty mới được hơn một năm. Nhưng lại được cùng anh chị em đón hai sinh nhật của Thái Minh.Sinh nhật tròn 9 tuổi của công ty mà tôi lại cảm nhận như nó là của chính mình. Thật tuyệt vời và lắng đọng. Với các anh, chị trong Ban Giám đốc đây là dịp tổng kết lại chặng đường hình thành phát triển, nhưng với một người nhân viên mới toanh như tôi lúc đó thì cảm xúc đọng lại nhiều nhất có lẽ chính là môi trường làm việc, không khí và tinh thần của Thái Minh.Nó luôn mang lại một cảm giác như mình đang được sống trong chính ngôi nhà mình. Những điều bạn làm tốt đều được ghi nhận, với việc làm chưa đúng được chỉ dạy tận tình.Bản thân tôi là người ít bộc lộ cảm xúc. Nhưng với bài chia sẻ của các anh trong ban giám đốc, thêm hơi nóng gió của rừng núi Pù Luông đã chạm vào trái tim tất cả nhân viên có mặt đêm hôm đó. Với bản thân tôi cũng vô tình rơi nước mắt khi nghe những lời chia sẻ từ trái tim các anh. Và chỉ có những lời từ trái tim đến trái tim nó mới thực sự khiến bao nhiêu con người xúc động đến như vậy.Với sự chân thành của những con người Thái Minh đã gắn kết yêu thương giữa chúng tôi, dù chẳng phải người thân thích.Đôi khi tôi nghĩ, phải chăng đạt được như vậy là mỗi chúng tôi đã đều được chuyển hoá thành công từ những ngày đầu được nhập tịch tại nơi đây.Mỗi nơi tôi đi qua ít nhiều cũng cho tôi một bài học quý giá, và tôi rất biết ơn vì điều đó. Còn với Thái Minh tôi thực sự biết ơn sâu sắc hơn, vì tôi không chỉ được cho một mà nhiều bài học quý giá từ khoá học Transformer của Chủ tịch.Đây là một điều mà tôi nghĩ rằng các công ty khác rất khó có thể làm được. Và nếu làm được thì họ cũng mất rất nhiều tiền. Còn với chúng tôi thì lại khác, chúng tôi được đồng thuận và tự định giá cho khóa học của mình. Thực sự sau khi đồng thuận và chốt con số cuối cùng, bản thân tôi lúc đó nghĩ “trời ơi một khóa học quá hời chỉ có 200k/người “Mà người giảng dạy lại không hề có lương, số tiền đóng học phí đó của chúng tôi nó vẫn thuộc về chúng tôi.Vậy còn gì ngoài bốn từ “Người Thầy có tâm”. Với tôi thời gian luôn là thứ quý giá nhất. Và chắc không chỉ với riêng tôi, mà với ai đi chăng nữa thì thời gian cũng đều quý giá. Đặc biệt với một người thầy, cũng chính là sếp của chúng tôi, thì nó lại càng quý giá hơn nhiều. Và đó là cảm nhận từ riêng tôi. Ai cũng băn khoăn với một khóa học dài hạn, còn tôi lại thấy hào hứng vì nó được trải dài. Thời gian dài rộng sẽ có nhiều thứ cho ta học hỏi và chiêm nghiệm hơn. Đúng như tôi nghĩ, trong suốt những tháng học đó, tôi đã được trải lòng mình hơn. Được nói những lời yêu thương nhiều hơn, điều mà trước đây tôi chưa từng làm với gia đình bố mẹ tôi.Những ngọt ngào yêu thương tôi đều dành cho đồng nghiệp, cho khách hàng, cho công ty. Và tôi lại mang nhọc nhằn lo toan về với gia đình mình. Nếu như không có người thầy mở lối cho tư tưởng tối tăm đó của tôi, có lẽ cuộc sống sẽ thật nặng nề.Với tôi khóa học đó đã dạy tôi rất nhiều điều, thực sự nó đã giúp chuyển hoá và nâng cấp bản thân từ một phiên bản lỗi thời, trở thành một phiên bản hoàn hảo hơn, trong mọi khía cạnh hay góc nhìn cuộc sống.Đây là điều tôi rất thích ở Thái Minh. Những con người luôn không ngừng nâng cấp và làm mới bản thân. Một môi trường không có chỗ cho sự trì trệ và không có chỗ cho sự lão hoá. Một Thái Minh luôn có đầy sức trẻ!Vậy là giờ khi nhớ về tháng 10 Hà Nội , tôi không chỉ man mác nhớ những cơn mưa bất chợt xuống phố, chốc lát lại thôi. Không chỉ nhớ những con đường lá vàng bay, hay đâu đó bản tình ca ngọt ngào trên phố. Mà giờ tôi lại có thêm đặc sản đó là có sinh nhật Thái Minh, mỗi năm một bất ngờ và đổi mới!Nguyễn Thị Minh Huệ Nhân viên Chăm sóc khách hàng
Người mà tôi thấy biết ơn

Người mà tôi thấy biết ơn

Thái Minh trong tôi…Người mà tôi thấy biết ơnNếu như để nói về người tôi cảm thấy biết ơn trong tập thể thân yêu này thì một người là không đủ. Ở mỗi bối cảnh khác nhau, sẽ có một người anh, người chị hoặc một người bạn xuất hiện, chỉ bảo cho tôi nhưng điều tôi chưa biết, giúp tôi dần hoàn thiện bản thân mình hơn.Khi mới vào Thái Minh, người tôi cảm thấy biết ơn đầu tiên đó là chị Phượng, chị Phượng là người Sếp đầu tiên của tôi. Tuy chị chỉ lớn hơn tôi 3 tuổi nhưng chị chị rất ra dáng là một người chị cả của phòng, luôn lo lắng cho các em. Chị là một người rất cẩn thận, chu đáo, hết mình vì công việc. Thật may mắn khi vừa chân ướt chân ráo đi làm, tôi đã được chị kèm cặp, dạy bảo, học được từ chị những đức tính đáng quý để giờ đây nó đã thành một thói quen không thể thiếu khi làm việc.Người tôi biết ơn tiếp theo đó là chị Linh. Chị Linh là người đã cho tôi cơ hội được làm công việc mình yêu thích. Từ một nhân viên Sale Online ngày ngày chỉ biết cắm mặt vào gọi điện cho khách hàng trở thành một ABM như hiện tại. Nếu như ngày đó chị không đề xuất cần một ABM cho Vương Bảo thì có thể bây giờ tôi vẫn là một nhân viên CSKH hoặc làm một công việc nào đó. Marketing là niềm ao ước tôi đã ấp ủ từ rất lâu nên đối với tôi, chị như giống như một người mở đường. Tôi rất biết ơn chị. Không chỉ vậy, trong thời gian hai chị em làm việc với nhau, chị luôn để tôi được thỏa sức sáng tạo trong mảng Online, để tôi phát huy được hết khả năng của mình, chị không hề gò bó hay ép buộc nên tôi cảm thấy cực kỳ thoải mái.Tiếp nữa, không thể không nhắc đến chị Liên. Chị xứng đáng được gọi là 1 người thầy đã tạo nền tảng và mảng Google Ads cho tôi. Chị truyền đạt kiến thức cực kỳ tỉ mỉ và hết mình. Đặc biệt chị là một người cực kỳ cẩn thận, từ khi làm việc với chị, giúp tôi có thói quen là khi làm xong một việc nào đó, phải rà soát thật kỹ rồi mới nhấn nút hoàn thành. Cho đến bây giờ, chị làm về mảng tối ưu thì chị vẫn luôn cố gắng hỗ trợ mọi người trong phòng một cách tốt nhất.Tôi muốn tỏ lòng biết ơn của mình đến chị Thảo, người Sếp trực tiếp hiện tại của tôi. Bắt đầu làm việc cùng chị là lúc tôi mới có bầu, cho đến bây giờ tôi đã sinh con được gần 1 tuổi. Chị luôn thấu hiểu cho hoàn cảnh khi bầu bì và con nhỏ của tôi. Nếu như có mười người thì chắc chắn phải đến chín người phát biểu rằng chị là người chăm chỉ nhất phòng, chị lúc nào cũng cần mẫn và tập trung làm việc. Chị luôn muốn có mặt trong tất cả các buổi quay talkshow, quay phóng sự, tư vấn trực tuyến…. vì nếu nhờ đối tác chị sẽ không yên tâm. Tôi luôn cảm thấy ngưỡng mộ chị về khả năng viết bài của chị, tốc độ đẻ bài cực kỳ nhanh nhưng nội dung vẫn rất hay và lôi cuốn. Tuy rất bận bịu nhưng chị vẫn sắp xếp thời gian để hướng dẫn thêm cho tôi về cách viết nội  dung và chỉ bảo tôi rất nhiều trong công việc hiện tại. Tôi rất cảm ơn chị!Anh Ngọc Anh chắc hẳn là một người Sếp quốc dân, luôn tạo cho các em một cảm giác cực kỳ thoải mái, tâm lý và tình cảm. Nhờ anh mà mỗi ngày đi làm tôi cảm thấy công việc nhẹ nhàng hơn rất nhiều.Đặc biệt, tôi muốn gửi lời biết ơn sâu sắc đến Ban Giám Đốc đã tạo nên một tập thể Thái Minh đoàn kết, vững mạnh, giúp tôi được làm việc trong một môi trường tuyệt vời như hiện tại. Tôi có thể chắc chắn rằng cho đến bây giờ, Thái Minh là công ty có nhân viên gắn bó lâu dài vì văn hóa doanh nghiệp chứ không chỉ vì thu nhập.Cuối cùng, tôi xin gửi lời yêu thương tới tất cả mọi người. Chúc Thái Minh của chúng ta luôn luôn vững mạnh!Nguyễn Thị Thu Hiền ABM
Cơ hội làm lại từ đầu

Cơ hội làm lại từ đầu

Tính đến thời điểm này, em đã làm việc tại công ty hơn 07 năm, đã được gặp gỡ và làm việc cùng với nhiều Giám đốc, Quản lý của công ty. Ai cũng để lại nhiều kỷ niệm vui có, buồn có, nhưng người mà để lại sự biết ơn đối với em chính là anh Nguyễn Hồng Văn.Năm đầu tiên, em vào công ty làm việc phần vì em là người mới bước vào ngành chưa va chạm, chưa có kinh nghiệm làm việc phần vì có con nhỏ và đang mang thai bé thứ hai nên nhiệt huyết làm việc trong em chỉ được ví như ngọn đèn cầy không có chút yêu nghề hay mục tiêu lớn lao nào trong công việc mình đang làm. Tuy em vẫn hoàn thành chỉ tiêu nhưng sự phát triển địa bàn không có.Rồi một ngày công ty có một trưởng phòng Kinh doanh mới về nhận chức. Vì là ở tỉnh nên chưa được gặp và tiếp xúc nên không biết được anh trưởng phòng Kinh doanh mới như thế nào mà chỉ được biết anh ấy đã cho bốn bạn trình dược viên của khu vực mình nghỉ việc.Lúc đó, em đã cảm thấy lo lắng cho công việc của mình. Liệu người phải nghỉ làm tiếp theo có phải là mình hay không, và rồi chuyện gì đến sẽ đến. Hôm đó, em nhận được điện thoại báo anh Văn và anh Hiếu đang làm việc với đại lý hẹn em ra quán cà phê để trao đổi công việc.Khi em gặp hai anh, ấn tượng đầu tiên là nhìn anh ấy rất khó gần, phải nói là em hơi sợ. Hai anh sếp cho em lựa chọn một là chấm dứt công việc hai là phải thay đổi. Và đương nhiên là em đã chọn phương án thứ hai nên giờ em mới có cơ hội được viết lại dòng chia sẻ này.Em đã xin hai sếp cho em 6 tháng sau khi em sinh em bé xong, em sẽ làm lại thị trường và hứa sẽ làm việc hết mình. Và từ sau ngày đó, em đã có cố gắng rất nhiều, sinh bé xong không chờ đến 6 tháng mà mới khoảng 3 tháng em đã bắt đầu công việc của mình một cách nghiêm túc và ngày một có kết quả tốt hơn.Chắc vì nhận thấy sự tiến bộ, sự cố gắng của em nên sếp Văn đã hỗ trợ, tạo điều kiện cho em rất tốt để em hoàn thành tốt công việc của em. Là 1 trưởng phòng Kinh doanh nhưng sếp luôn theo sát địa bàn, luôn thúc giục thậm chí ra tại địa bàn hỗ trợ chở em đi làm, đi mở thêm độ phủ, chỉ cho em các kinh nghiệm khi gặp khách hàng hay cách quản lý hàng hóa tại địa bàn Sếp đã cho em biết được người làm thị trường là phải như thế nào và trong em đã hiểu rõ trách nhiệm công việc của mình khi nhận là phải làm và đã làm là phải tốt.Tuy ba năm qua em đã không còn trực tiếp được làm việc với sếp nhưng những bài học, những kinh nghiệm mà em được học hỏi từ sếp em luôn ghi nhớ và cố gắng làm tốt công việc mình đảm nhiệm để không phụ lòng tin tưởng của sếp đã cho em cơ hội của sáu năm về trước.Em luôn biết ơn về cơ hội làm lại từ đầu của sếp đã giành cho em và những kinh nghiệm, nhiệt huyết của người làm sale mà sếp đã truyền cho em điều đó được chứng minh trong kết quả em đã đạt được trong công ty suốt hơn bảy năm qua . Em mong muốn công ty mình ngày một phát triển để em mãi được gắn bó công việc cùng công ty.Trần thị Sen Trình dược viên
Khi đường cùng là đường sáng

Khi đường cùng là đường sáng

Trong đời em có hai sự kiện có lẽ em sẽ không bao giờ quên. Một là cuối cấp 3, khi đó bố em đã từng nói với em một câu rằng Tao không bao giờ tin mày thi đỗ đại học và cuối cùng để chứng minh bố đã sai, em quyết tâm lao vào ôn thi không những vậy mà còn chỉ học vào ban đêm khi mọi người đã đi ngủ hết bởi em không muốn bố thấy sự cố gắng đó của em, em muốn âm thầm chứng minh mình không phải đồ bỏ. Và cuối cùng em đã làm được, em là đứa đầu tiên trong lớp con cháu của cả hai bên nội ngoại bước chân vào giảng đường đại học (sau này thì gần như tất cả các em của em đều thi đỗ).Còn sự kiện thứ hai đến với em tại chính Thái Minh mình vào năm 2019, khi em đang cùng bạn Liên (lúc đó là BM nhãn Khương Thảo Đan chuyển giao từ bên Newtech sang) làm TVC đầu tiên của Khương Thảo Đan. Thời điểm đó em mới bắt đầu tìm hiểu cách làm TVC cũng như 3D và gần như trong đầu chưa từng có khái niệm gì về lĩnh vực này ngoại trừ một số kỹ năng xử lý kỹ xảo học mót trên mạng. Và rồi trong quá trình làm việc em nhận ra rằng case máy tính mình đang sử dụng không đáp ứng đủ nhu cầu cho việc làm TVC, nó thực sự giật lag và treo rất nhiều. Không biết bao nhiêu lần em phải làm đi làm lại vì đang làm dở thì bị treo. Thế rồi em quyết định hỏi ý kiến bạn Hiếu IT về cấu hình máy phù hợp và viết đề xuất xin anh Thái được đổi thiết bị với hi vọng thoát khỏi cảnh khóc dở mếu dở do con máy hiện tại gây ra. Thế nhưng không, em nhận lại câu trả lời từ anh Thái rằng Anh thấy hai bạn thiết kế của mình chưa xử lý được video phức tạp và việc nâng cấp case máy tính cấu hình cao như báo giá Hiếu đưa ra là chưa thực sự cần thiết, câu trả lời đó như một gáo nước lạnh dội vào khí thế hừng hực của em lúc bấy giờ đồng thời cũng thôi thúc sự tự tôn trong con người em. Thú thực là em đã phải mất vài hôm để tự thoát ra khỏi suy nghĩ tự ti về bản thân mình. Thế rồi sự tự tôn đã nhanh chóng thôi thúc em lao vào tìm tòi, học hỏi. Không chỉ tìm cách để tạo ra một TVC mà còn tìm cả cách để khắc phục các vấn đề bất cập mà case máy tính gây ra.Và rồi nỗ lực của em đã được đến đáp, đó là thời điểm TVC Khương Thảo Đan được phát sóng trên truyền hình, em đã sung sướng đến mức liên tục nói về nó trong suốt bữa ăn gia đình (video này của công ty con đó, con có công sức tạo ra nó đó,.v.v..). Đến tận bây giờ khi đã tạo ra nhiều TVC cho các nhãn hàng của Thái Minh, có được sự tin tưởng từ mọi người, đặc biệt là anh Thái thì em vẫn giữ được thói quen tìm tòi, khám phá và luôn nỗ lực để chất lượng bản thân và công việc ngày càng gia tăng. À không chỉ vậy, thỉnh thoảng em còn tự sửa được máy tính hay tối ưu phần mềm do vọc máy tính nhiều cơ. ^^Em viết ra câu chuyện này không phải với tâm thế của một chàng trai hờn dỗi, trách móc (em tin mọi người đọc sẽ đều hình dung được trải nghiệm và cả quá trình thay đổi lớn từ bản thân em). Em viết ra trải nghiệm này đầu tiên là để cảm ơn anh Thái, người có ảnh hưởng rất lớn đến em, có thể nói là người thứ 2 khiến em có động lực thay đổi sau bố em. Và điều thứ hai là em muốn truyền cảm hứng, năng lượng tích cực đến các đồng nghiệp, bạn bè và mọi người quanh em, bất kể mọi người ở vị trí công việc nào hãy tìm cho mình những nguồn động lực tích cực, sức mạnh mà nó đem lại đủ để vượt qua mọi khó khăn và đem đến những kết quả rất bất ngờ.Lê Hải Vũ Trưởng nhóm Thiết kế
Chặng đường 9 năm của tôi và Thái Minh

Chặng đường 9 năm của tôi và Thái Minh

Hà Nội vào thu thật đẹp, nắng vàng óng ả, nắng kiêu kỳ, nắng vắt qua ngọn cây…Mình nhận lời mời phỏng vấn tại Thái Minh ở một căn chung cư nhỏ xinh trên làng Nhân Mỹ Mỹ Đình vào một ngày thu cuối tháng 8 năm 2012. Một ngày mát mẻ dịu dàng, không quá ấn tượng với không gian nơi đây nhưng lại ấn tượng bởi chị Nga và anh Thái trong buổi phỏng vấn. Chị Nga nhỏ nhắn, xinh xắn nhưng lại rất sắc sảo. Anh Thái trán cao thông minh, mũi to giống mình và trái tai rất dày. Phỏng vấn xong hôm sau mình được gọi mời đi làm việc luôn, hơi bất ngờ vì được nhận nhanh như thế.Năm 2012 nhân sự có rất ít nhưng lại là những con người rất dễ thương, gần gũi, vui vẻ, hòa đồng.Nhớ cái Thành béo – NV tư vấn: dễ gần, vui vẻ, nặng lượngEm Hạnh – NV Thủ quỹ: xinh xắn, dễ thương, hiền lành và chăm chỉCái Hậu đậu – NV Marketing: hậu đậu hay chành chọe bô bô miệng nhưng không xấu bụng.Chị Nhàn, chị Mơ lông – Phòng Kế toán, chị Nghĩa – đánh dấu hàng,…Ấn tượng hơn cả là bà chị Đại – Nguyễn Thị Thanh Thúy: xinh đẹp, giỏi giang, thông minh, sắc sảo.Đại ka xinh đẹp – Phan Thu Nga: xinh xắn, sắc sảo, bản lĩnh. Chị ấy giống như một thủ lĩnh vậy, luôn khuấy động phong trào và kết nối mọi người xung quanh.Năm 2012 và 2013 mình có quá nhiều kỷ niệm đẹp tại Thái Minh, với những con người dễ thương trìu mến, Thái Minh thời kỳ đó mới là thời kỳ hình thành và phát triển, nhưng mọi người sống với nhau rất tình cảm, chân thành. Việc cả bọn thường xuyên về nhà chị Nga ăn ngủ, chuyện trò rôm rả. Rồi những buổi liên hoan ăn món bún nêm, những buổi café “hội nghị diên hồng” gặp gỡ gái trai. Những buổi ở lại làm thêm dán tem, đóng hàng đi Miền Nam đến 9 – 10h tối. Những buổi bốc hàng hùng hục vì ngày đó kho ít người, lại không có xe đẩy như bây giờ. Ôi bao nhiêu kỷ niệm đẹp, giờ kể lại ai cũng say sưa tự hào.Niềm vui khi ra khỏi làng Nhân Mỹ, chuyển đến một văn phòng Biệt thự khang trang, đẹp đẽ tọa lạc ngay tại công viên Cầu Giấy chẳng được bao lâu thì đến năm 2014 những khó khăn ập đến. Năm 2014 là một năm vô cùng khó khăn của Thái Minh và cũng là năm bao sóng gió đến với mình. Chị Nga nghỉ tại Thái Minh, anh Thái thường xuyên không có ở công ty, anh Hiếu thì đau đầu về những con số. Công ty nhiều tháng không về số, chúng mình cũng chẳng có đồng tiền thưởng nào ngoài mấy đồng lương cứng ít ỏi. Những anh chị em ở thời kỳ đó, có lẽ chắc hẳn mọi người cũng đã từng một lần suy nghĩ về việc ở hay đi. Mình cũng không tránh khỏi, nhưng có lẽ mình là người sống tình cảm, đã có những kỷ niệm đẹp gắn bó tại nơi đây, việc ra đi là một điều không nỡ, mình có niềm tin ở anh Thái, mình cũng không phải là người sợ những khó khăn. Vì thế mình đã quyết định ở lại đồng hành cùng Thái Minh.Mình được bổ nhiệm làm Phó phòng HCNS, ngày đó kỹ năng về quản lý chưa có, lại không phải một người khéo léo trong cách ứng xử, có lẽ vậy nên mình nhận được nhiều những bình luận sau lưng. Có lẽ ai cũng có những sai lầm, ai cũng có những lúc ứng xử không đúng. Mình có cảm giác mọi người không tin mình, các sếp cũng không đặt nhiều niềm tin vào mình. Đã có những ngày hết giờ làm về nhà mình đã khóc rưng rức, mình thực sự mất niềm tin, lạc lõng và cảm thấy cô độc. Thời kỳ đó mình lại có bầu, rồi bố lại bị mắc căn bệnh ung thư quái ác. Mình mệt mỏi chuyện công ty, mình đau lòng khi không thể chăm sóc cho bố tốt. Cứ thế mọi thứ dồn nén lại, mình đã không thể nào chịu đựng được, mình như bị stress vậy, khóc rất nhiều, buồn rất nhiều. Khi giới hạn chịu đựng đã vượt quá, mình đã thực sự suy nghĩ nghiêm túc về việc dừng làm việc tại Thái Minh. Vào thời kỳ đen tối ấy, khó khăn ấy, như không thể nào đứng dậy được, đã có một người luôn ở bên cạnh động viên an ủi, chị ấy đã nói với mình một cách nghiêm túc rằng “sao em phải nghỉ việc, em không được nghỉ vào thời gian này, em hãy làm việc để khẳng định bản thân, nếu em nghỉ việc có nghĩa là em thua cuộc”. Đúng vậy, mình đã thức trắng đêm suy nghĩ kỹ về những lời nói của chị ấy, cuối cùng mình quyết định ở lại Thái Minh và tiếp tục làm việc. Mình đã tự tuyên bố với bản thân rằng: “Mình làm đúng thì mình không sợ gì, không biết thì hỏi, sai thì sửa, chỉ cần không thẹn với lòng”.Đến tận bây giờ mình vẫn rất biết ơn chị ấy, mặc dù chị em không còn liên lạc thường xuyên nữa, nhưng mình luôn tôn trọng chị, chị là người thẳng thắn, sống có tình có nghĩa, không rèm pha nói xấu. Ngay cả đến bây giờ, nếu ai chỉ nghe về chị ấy mà nói chị Thúy thế này, chị Thúy thế kia là mình có thể xù lông nhím lên bảo vệ. Vì họ chẳng hiểu gì về chị ấy, chẳng biết về chị ấy mà nói chị ấy như đúng rồi.Đối với mình, người chị thứ hai là người chị vô cùng quan trọng với mình, người chị mà những ngày đầu tiên lưu số trên máy đã bắt mình lưu là “Đại ka xinh đẹp”, nói thật chứ chị là hình ảnh mình muốn hướng đến: sắc sảo, thông minh, khéo léo và bản lĩnh, lại có gu thẩm mỹ cực tốt. Chị rất “bà la sát” nhưng lại sống rất tình cảm, trượng nghĩa, thường xuyên hỏi han quan tâm đến mọi người một cách thật lòng, quan tâm đúng lúc. Có những lúc giận chị ở trong công việc, nhưng chị là người công tư phân minh, vừa nạt mình một trận trong công việc xong, hết giờ làm lại gọi í ới như chưa có chuyện gì xảy ra, như thế thì mình muốn giận cũng không giận được.Cho dù là trước đây, bây giờ hay là mai sau, mình cũng vẫn luôn trân quý tình cảm chị em, chị vẫn mãi là người chị mà mình ngưỡng mộ, là người mà khi gặp khó khăn chị vẫn luôn giúp đỡ, khi có chuyện buồn chị vẫn luôn hỏi han động viên. Mình biết có những thời kỳ chị rất khó khăn để trải qua, nhưng mình lại không thể gần gũi thăm hỏi, chuyện trò tâm sự và động viên, đến tận bây giờ mình vẫn luôn áy náy vì điều đó. Có lần chị mắng mình và hỏi “tao có còn là sếp của mày không?”, lúc đó mình vô thức buột miệng trả lời là “có”, nhưng mình cũng sững vì câu nói đó, bởi thật tâm chưa bao giờ mình gọi chị là sếp, mà trong lòng mình chị luôn là một người chị đáng mến, đáng kính.Ở Thái Minh có những người mình mang ơn, hàm ơn nhưng để trả được ơn rất khó, có lẽ mình chỉ có thể gìn giữ ở trong lòng. Ngay cả với sếp Hiếu, với mình anh Hiếu giống như một võ tướng, tổng tư lệnh chỉ huy trên mọi mặt trận tổ quốc, anh sống tình cảm, phóng khoáng, đáng trân trọng. Anh Hiếu cũng giúp đỡ mình rất nhiều, còn nhớ khi bố mình mắc bệnh, buổi sáng anh họp giao ban với các anh ASM sau đó gọi mình lên đưa cho mình 1 chiếc phong bì dày và bảo “Em cầm lấy đi, anh và các anh ASM hỏi thăm bố em”, mình thực sự rất xúc động.Thế mà để nói những lời dễ mến biết ơn với mọi người mình cũng chưa từng nói……………….Giờ đây, Thái Minh lớn mạnh, phát triển, trở thành thương hiệu uy tín hàng đầu ngành Dược. Nhìn lại cả một chặng đường 9 năm đã qua, biết bao cảm xúc không thể nói nên lời, biết bao kỷ niệm: buồn có, vui có, nước mắt có, nụ cười có, đau khổ có, hạnh phúc có, khó khăn có, thành công có nhưng mình luôn tự hào là nhân viên Thái Minh. Trải qua bao khó khăn mới thấy mình thực sự đã được trưởng thành tại nơi đây, được học hỏi rất nhiều, được đào tạo rất nhiều, được trải nghiệm rất nhiều những cung bậc cảm xúc. Có lẽ mình đã đặt niềm tin đúng nơi, mình đặt niềm tin đúng người. Mình muốn nói lời cảm ơn sâu sắc đến anh Thái, chị Nga, anh Khánh và anh Hiếu. Những người anh người chị tuyệt vời, những nhà lãnh đạo sáng suốt đã chèo lái con thuyền Thái Minh vươn xa mạnh mẽ.Mình muốn nói lời cảm ơn đến tất cả những cộng sự của mình tại Thái Minh, các bạn thật tuyệt vời, chính các bạn là một mảnh ghép của cả một thời thanh xuân tươi đẹp của mình tại đây.Cảm ơn Thái Minh!Tôi yêu Thái Minh!Đoàn Thị Hường Trưởng phòng Hành chính Nhân sự
Chị Thuận của tôi

Chị Thuận của tôi

Ở Thái Minh, tôi có một người chị Đó là chị Thuận . Đối với tôi, chị vừa là đồng nghiệp, vừa là người chị, người bạn tâm giao để chia sẻ vui buồn, và cũng là ân nhân. Với tôi, tôi thấy mình có nhiều kỉ niệm và điều đáng nhớ với chị.Từ những ngày đầu bước chân vào phòng CSKH của Thái Minh, dù không phải là người nhận nhiệm vụ hướng dẫn tôi, nhưng chị vẫn bảo ban, kèm cặp và giúp tôi làm quen nhanh với công việc. Ngày nào chị cũng dành thời gian nghe mấy file ghi âm cuộc gọi của tôi với khách hàng, tìm ra những cái hay cái dở trong cách tư vấn của tôi, góp ý cho tôi để tôi dần tiến bộ hơn. Ra khỏi công ty thì chúng tôi lại như hai người bạn, có thể tâm sự chuyện vui buồn trong cuộc sống, chuyện chồng con gia đình đồng nghiệp, rảnh rảnh lại rủ nhau đi lượn lờ hóng mát hoặc ngồi lê la quán ăn vỉa hè. Hôm thì quán ốc gần phòng cũ của chị ở Mễ Trì Thượng, hôm thì nem nướng ở Cầu Giấy, có hôm lại lượn ra Nguyễn Khánh Toàn ăn ốc cho đổi gió. Những buổi đi chơi, đi ăn như vậy chính là dịp để chúng tôi kể chuyện trên trời dưới đất, tâm sự với nhau.Đặc biệt, mỗi khi tôi gặp khó khăn gì, chị luôn chia sẻ, hỏi han và giúp đỡ tôi. Gần đây nhất là khi tôi nhập viện để sinh bé Tun, vì sự cố bất ngờ mà tiền tôi dự định dùng để đi sinh bị mất một nửa.Chồng thì mắc kẹt trên Hà Nội từ ngày có chỉ thị 16, bố mẹ chồng cao tuổi, bố chồng lại mới bị ngã xe nên mẹ chồng phải ở nhà chăm ông và trông bé Cún luôn. Một mình tôi chở giỏ đồ sơ sinh lên viện huyện để xin nhập viện mổ đẻ, trong ví có đúng 6 triệu. Vào viện cái đóng ngay 4 triệu rưỡi tiền mổ đẻ, 1 triệu tiền tạm ứng viện phí, còn 5 trăm thì mua thêm ít đồ dùng lặt vặt để nằm viện cũng gần hết. Thế là mọi chi phí phát sinh thêm trong những ngày nằm viện , rồi tiền ăn uống, tiền xét nghiệm các loại chỉ số sau sinh cho bé Tun đều một tay mẹ đẻ tôi lo. Buồn rầu vì sinh xong đau đớn mệt mỏi, chồng lại không có bên cạnh động viên, xong lại còn phiền mẹ đẻ phải lên trông nom rồi xoay xở thêm tiền cho tôi, rồi khi ra viện xong thì tiền đâu chi tiêu sữa bỉm tiếp. Đang buồn chán thì chị nhắn tin hỏi thăm sinh xong sức khoẻ thế nào rồi, có đủ sữa cho bé bú không, em bé ngoan không, có khó khăn gì không Tôi cảm ơn và tâm sự chuyện đang làm mình phiền lòng. Chẳng cần tôi mở lời vay, chị bảo để chị chuyển cho ít tiền tiêu, xong chị chuyển cho tôi 5 triệu, bảo cầm lấy lo chi tiêu sau sinh, lúc nào có gửi chị sau không phải vội.Đấy, tôi có người chị chất hơn cả nước cất như thế đấy!Trần Thị Bích Phượng Nhân viên Chăm sóc khách hàng
Đường vào Thái Minh ôi gian khó!

Đường vào Thái Minh ôi gian khó!

Tại vì sao? Vì tỉ lệ chọi cao hơn Đại họcĐó là những câu hát mình và anh Trưởng phòng nói về kỳ tuyển dụng nhân sự hồi tháng 9/2021 của Thái Minh Hi-tech. Công tác tuyển dụng nhân sự của Thái Minh Hi-tech cho đến giờ khá thuận lợi và tương lai chắc chắn còn thuận lợi hơn nữa. Muốn biết vì sao “hồi sau sẽ rõ”Nói về công tác tuyển dụng ở Thái Minh Hi-tech, mình có những kỷ niệm thật đáng nhớ. Đáng nhớ nhất là thời điểm tuyển công nhân thời vụ của năm 2020. Mặc dù là tuyển thời vụ nhưng lượng hồ sơ nộp vào vẫn khá là nhiều và tỷ lệ chọi vẫn cao ngất ngưởng. Và ấn tượng nhất trong kỳ tuyển dụng đó có một bạn Phùng Khắc Hà ở Phùng Xá Thạch Thất. Bạn ấy hỏi rất nhiều về các thông tin của công ty rồi đủ thứ khác. Sau khi phỏng vấn xong bạn ấy còn bảo: biết thế anh bảo là người nhà Mai để được ưu tiên!Mình ngạc nhiên hỏi lại anh bảo vậy? Và giải thích ở công ty này phỏng vấn đạt dựa vào năng lực của mọi người chứ không phải là quen biết sẽ được nhận. Còn các anh chị phỏng vấn có hỏi quen biết để sau này nếu may mắn được nhận thì làm chế độ thôi!Và rồi ngày có kết quả phỏng vấn cũng đã đến, bạn Hà không đạt và trời ơi, bạn ấy hỏi mình đủ thứ là tại sao? rồi có phải là công ty nhận hết người quen không?Bỏ mặc những giải thích của mình, bạn ấy tiếp tục gửi những hình ảnh, những video nhạy cảm vào tin nhắn messeger. Tình trạng này kéo dài hai ngày không kể giờ giấc. Tối đêm khi mình đang ôm chồng ngủ bạn ấy còn gửi tin nhắn. Bạn ấy không chỉ gửi mà còn nhắn cho mình những lời lẽ không lịch sự cho mình. Sau đó lại là những tin nhắn nài nỉ kiểu thực sự rất cần việc để nuôi gia đình. Hãy cho anh cơ hội.Mình có hỏi lại anh trưởng bộ phận và anh trưởng phòng mình về trường hợp này và nhận thấy anh ấy không phù hợp với các tiêu chí vị trí cần tuyển nên mới bị loại.Mình đã quyết định gọi điện cho bạn đó một lần nữa và lắng nghe hết ý kiến của bạn sau đó giải thích cho bạn hiểu về quy định tuyển dụng của công ty và yêu cầu bạn đó không được gửi tin nhắn làm phiền mình nữa.Nhưng có điều là khi mình nghe xong những lời tâm sự của bạn ấy mình vừa thấy trách vừa thấy thương cảm cho bạn ấy đó là do dịch nên bạn ấy làm tự do bị mất việc, nhà lại có ba con nhỏ mà nghe bạn bè nói chế độ phúc lợi của Thái Minh tốt quá lại còn hay được tặng quà vì thế nên cũng bất chấp làm mọi cách để được nhận vì làm thời vụ tốt có thể được giữ lại làm chính thức và cứ nghĩ rằng tuyển thời vụ dễ dàng.Sau cuộc điện thoại đó, bạn đó không còn làm phiền mình nữa. Nhưng nó là một kỷ niệm đáng nhớ trong sự nghiệp của mình. Và nhờ nó mà mình thấy Yêu Thái Minh, yêu công việc của mình hơn.Trần Thị Tuyết Mai Nhân viên Hành chính Nhân sự
Những ngày 3T

Những ngày 3T

Chiều ngày 29.7, sau cuộc họp khẩn cấp trong vòng 30 phút, Sếp Hà thông báo chúng ta phải thực hiện 3T (ăn, ở, làm việc tại chỗ) luôn từ ngày mai 30.7. Vậy là chúng tôi có một buổi tối để chuẩn bị hành lý lên đường, và đặc biệt là chuẩn bị tâm lý cho chồng và con Mặc dù trong các cuộc họp giao ban trước chúng tôi đã được thông báo chuẩn bị tinh thần và mọi phòng ban đều có phương án, kế hoạch 3T cho phòng mình nhưng trong thâm tâm tôi, đó chỉ là phương án dự phòng thôi, còn chắc công ty mình không phải thực hiện 3T đâu.Tôi mang hành lý lên đường với tâm lý vừa hào hứng, vừa hồi hộp và cũng đầy lo lắng. Hào hứng, hồi hộp vì nghĩ mình chỉ đi có một tuần và nó giống như một chuyến công tác của mình chuyến công tác lần đầu tiên trong cuộc đời cũng là cơ hội trải nghiệm cho bản thân. Lo lắng vì không biết ở nhà chồng con sẽ xoay sở ra sao, lại đúng tuần các con thi học kỳ qua zoom.Hết một tuần đầu tiên, lại thêm hai tuần giãn cách nữa, các chị em lại tự an ủi động viên nhau cố hai tuần nữa thôi, nhanh lắm. Ban ngày bọn mình bị cuốn theo công việc, hết giờ làm lại thể dục thể thao chẳng mấy mà hết ngày. Tối đến, đọc báo xem hôm nay cả nước có bao nhiêu ca nhiễm, thành phố Hồ Chí Minh bao nhiêu ca, và đặc biệt Hà Nội bao nhiêu carồi lai phỏng đoán xem liệu tình hình này có giãn cách lần ba? Lòng lại như lửa đốt! Nhưng một điều kỳ lạ, nhớ nhà là vậy, nhớ con da diết là thế nhưng ngủ dậy xuống đến nơi làm việc tôi lại quên hết cả chồng và con, vì công việc cuốn đi và cũng vì quá nhiều việc. Và tôi vui vì điều đó!Và giãn cách lần ba, một chuyến công tác chưa biết ngày trở về. Lại động viên nhau, hãy nhìn thành phố Hồ Chí Minh đi khổ quá, thương quá. Trong khi đó mình vẫn có việc để làm, vẫn khỏe mạnh, vẫn bình an vậy tại sao mình không cố gắng thêm nhỉvà lại vui vẻ cố gắng, vì công việc và cũng là vì bản thân mình. Và một điều đặc biệt, mình 3T nhưng mình còn sướng hơn ở nhà, cuối tuần nào cũng như được ăn cỗ cưới, sáng nào cũng được ăn búp-phê trong khi ở nhà có hôm nhịn đói đi làm. Tối ăn xong đi dạo vòng quanh công ty, ngồi tám chuyện giữa vườn hoa xanh mát. Vậy là mình đã nghỉ dưỡng ở Resort Thái Minh 1 tháng 7 ngày chuẩn là nghỉ dưỡng luôn. Yêu Thái Minh, yêu Hi-tech!Nguyễn Thị Thu Hương Công nhân Đóng gói 2
THÁI MINH – 7 Năm – Một Hành Trình

THÁI MINH – 7 Năm – Một Hành Trình

SỰ KHỞI ĐẦUTôi còn nhớ như in, ngày mà mình đi phỏng vấn để vào làm ở công ty.Ngày mà đến bây giờ, mỗi khi nhớ lại tôi vẫn cảm thấy mình là một “kẻ rất may mắn“. May mắn đến nỗi, đó là điều mà tôi thường lấy ra an ủi, mỗi khi trên đường đời gặp những điều gì đó không vui.“Mình vẫn là một người may mắn hơn rất nhiều so với những người khác. Cớ sao lại buồn?Vì sao? Vì ngày ấy, tôi xuất thân chỉ là một cô bé mới ra trường, chập chững bước chân vào ngành dược, trải nghiệm qua hai công ty có thể nói là thất bại với sự gắn bó chỉ được hơn 1 năm. Và, tôi thất nghiệp.Và rồi chị tôi gọi điện: Thuỷ, qua công ty Khải Minh phỏng vấn đi kìa, nghe bảo người ta đang tuyển nhân viên mới đấy. Ok, tôi đi ngay và liền. Đang thất nghiệp mà, có cơ hội là đi ngay.Khi tôi đi, tôi chỉ mong, cầu mong mình được nhận vào làm ở một vị trí nhân viên bán hàng bình thường thôi, cầu mong ông trời thương xót.Và rồi, tôi gặp một người sếp phỏng vấn.Kết quả là: em được chọn, và được giao phụ trách khu vực chợ Sỉ.What? Là sao? Tôi tự chất vấn mình. Điều gì đang xảy ra? Tôi không những được nhận, mà còn được giao cho khu vực chợ Sỉ. Tôi và những người chị bạn chỉ biết nhảy cẫng lên mà vui sướng. Em được giao khu vực chợ Sỉ đó mấy chị à! Chắc các bạn cũng tưởng tượng được ra khuôn mặt của tôi lúc đó như thế nào rồi nhỉ. :))Tôi bắt đầu được vào làm công ty như vậy đó. Ngỡ ngàng, bồi hồi, hạnh phúc, mọi cảm xúc tuyệt vời trên đời đều có mặt vào lúc đó.Cám ơn. Cám ơn công ty và cám ơn người Sếp lúc đó đã không ngại tôi là lính mới, không những đã nhận tôi, mà còn cho tôi một vị trí mà trong mơ, tôi cũng không dám nghĩ tới. Thật sự, bây giờ chỉ cần nghĩ lại, cũng cảm thấy đủ hạnh phúc rồi các bạn ạ.Từ đó đến nay đã 7 năm sau cái ngày hạnh phúc đó đã trôi qua. Để rồi bây giờ, tôi hay được mấy chị vào sau gọi: “em đã là bô lão của công ty“ rồi đó nghen… :))PHÁT TRIỂN7 năm… Tôi vừa chứng kiến, vừa trải nghiệm sự phát triển vượt bậc của công ty, điều mà tôi vô cùng hãnh diện.Tôi còn nhớ, lúc mới bắt đầu công việc ở chợ Sỉ, các chị ở chợ Sỉ còn xem thường tôi lắm, không thèm tiếp cơ, các chị ấy chảnh lắm.Nhưng mà, thời gian như cối xoay vần. Từng bước, từng bước một, công ty càng ngày càng phát triển, các mặt hàng công ty thì cứ mỗi ngày một “hot dần. Có một thời gian, tôi còn phải chia hàng cho các chị khách hàng thân yêu để đổi lại một thứ gọi là “tình thân“ cứ lớn lên dần giữa tôi và các chị sỉ. Giờ đây, tôi và các chị thì cứ bốp chát nhau rồi cười khà khà :))7 năm Tôi chứng kiến sự phát triển vượt bậc của công ty khi từng bước, từng bước tôi trở thành “con chợ sỉ ( từ mà người ta thường dùng để chỉ TDV chợ Sỉ) thuộc hàng top của chợ. Lúc nào, tôi cũng trở thành một người mà các bạn công ty khác ngưỡng mộ, vì “luôn vượt chỉ tiêu“. Thật sự, trong lòng tôi vui một, thì tôi lại ngưỡng mộ đội ngũ ban quản trị công ty mười. Tôi không hiểu bằng cách nào mà hàng nào của công ty cũng bán chạy để rồi, Thái Minh từng ngày, từng ngày khẳng định vị thế của mình trên thị trường như ngày hôm nay.7 năm một thời gian vừa đủ dài, để tôi từ một cô bé mới chân ướt, chân ráo ra đời, để giờ đã là mẹ bỉm sữa hai con.Cám ơn anh Thái chủ tịch, anh Hiếu, anh Văn, anh Lực, anh Ái. Những người sếp đã “nâng đỡ“, “tha thứ“, “hỗ trợ“ cho em viết nên một hành trình 7 năm gắn bó với Thái Minh. Nơi đã có những kỷ niệm sẽ mãi mang theo hành trang của suốt cuộc đời.Bùi Thị Thu Thuỷ Trình Dược Viên
Tôi đã leo Fansipan thế đấy!

Tôi đã leo Fansipan thế đấy!

Thái Minh là một môi trường làm việc lành mạnh, thân thiện, vui vẻ và nhiều cơ hội để phát triển bản thân cũng như có các chế độ phúc lợi tốt. Đó là lí do mà tôi gắn bó với Thái Minh đến tận bây giờ. Trong hơn bảy năm gắn bó, bản thân tôi có rất nhiều những kỉ niệm khó quên với công ty, nhưng có lẽ đáng nhớ nhất là lần đi leo Fansipan cùng với công ty. Đến tận bây giờ cảm xúc của chuyển đi nhớ đời đó vẫn còn y nguyên.Đó là một buổi sáng tháng 10, chúng tôi đã được công ty chia để hoạt động theo đội. Đội chúng tôi lấy tên là Sơn Long do anh Hùng ASM làm đội trưởng. Sáng sớm, mà không, phải gọi là gần sáng mới đúng, khi mà dân địa phương vẫn còn đang say giấc nồng bên chăn ấm đệm êm, chúng tôi đã được thông báo dậy và lên xe tập kết đến trạm leo. Ngồi trên xe, nhìn ra cửa sổ , thấy toàn một màu đen, đoạn nào không phải màu đen thì là màu trắng xám của sương mù, không thấy một bóng người đi đường, chỉ thỉnh thoảng nghe có tiếng còi xe xung quanh và những cú nghiêng xe thì tôi biết là mình đang đi trên con đường ngoằn nghèo ven sườn núi. Đến nơi, trời cũng vừa rạng sáng, đủ để nhìn rõ mọi người và cảnh vật xung quanh. Phải nói là núi non hùng vĩ, cây cối xanh tươi, hít hà cái không khí tươi mát ở đây thật dễ chịu.Chúng tôi được cho xếp hàng theo đội của mình, ban tổ chức phát đồ ăn sáng và nước uống cho mọi người, rồi chỉ cho nhau khu nhà vệ sinh để tranh thủ giải quyết nhu cầu luôn, không đợi đến lúc đang leo núi mà muốn đi thì chỉ có cách đi “lộ thiên thôi. Tôi cùng đồng đội tranh thủ chụp ảnh kỉ niệm, rồi khởi động trước khi đến lượt đội mình leo. Nhìn các đội leo trước lần lượt xuất phát, lòng tôi phấn khích lắm.Tôi là một đứa nhát gan nhưng lại hay tò mò về những thứ mới lạ, cái gì càng mới càng thấy kích thích và muốn khám phá, muốn thử sức. Để chuẩn bị cho chuyến leo núi này, tôi đã tập luyện rất nhiều. Ngày nào đi làm về cũng luyện cơ chân, đứng lên ngồi xuống 50 lần, chạy 10 vòng quanh sân nhà, có hôm hứng chí thì chạy từ đầu làng đến cuối làng rồi về. Đang khởi động để chuẩn bị leo, chẳng biết đứa nào tinh nghịch nghĩ ra câu “Có ai ở đây không? Em cô đơn quá!“. Tự dưng nghĩ đến cảnh leo lên lưng chừng núi, xong chẳng may lạc mất đồng đội, thì đúng là chỉ có đứng giữa núi mà hét câu đó thật. Vừa sợ vừa buồn cười, mấy đứa thi nhau hét lại câu đó để trêu nhau. Được một lúc thì đến lượt đội tôi xuất phát. Nghe lời anh dẫn đoàn, lúc mới leo nên leo từ từ, chậm chậm từng bước nhỏ để quen chân đã, xong mới tăng tốc dần.Chà, mới đầu leo cũng không mệt lắm, tôi còn vừa đi vừa lí nhí hát và chuyện trò trêu ghẹo mọi người trong đội. Lòng thầm nghĩ: độ cao ba nghìn một trăm bốn mươi ba mét à, xời, muỗi đốt inox. Ôi thôi, được một phần ba chặng đường, lúc đấy mới biết thế nào là cảm giác thở không ra hơi. Tôi không biết dùng từ gì để diễn tả sức khoẻ của mình lúc đó, nhưng thật sự mà không muốn mở miệng ra nói một từ nào nữa chứ đừng nói là hát. Tôi nhìn đồng đội: đội trưởng của chúng tôi cùng một số anh chị khác thì đã đi vượt lên mà mất dấu mọi người từ lúc nào, nhóm tôi một nửa bị tụt lại phía sau.Ai cũng đã thấm mệt, nhưng vẫn cố động viên nhau bước tiếp, từng bước từng bước qua những con đường đất đá bé tí, hai bên toàn cỏ dại và cây cối um tùm, càng lên cao không khí càng loãng, càng thấy khó thở. Lúc này chỉ có nương tựa vào nhau mà bước tiếp. Anh Tùng Thường Tín dìu chị Hoa Xinh Tươi, anh An và Việt dắt díu nhau, tôi và Hà Lim Dim sức khoẻ khá hơn một chút thì khoác túi đồ giúp mọi người. Nhìn chị Hoa với anh An thở gấp, thỉnh thoảng lại phải dừng lại lấy hơi, giống như sắp ngất, thật sự rất thương anh chị, chẳng biết làm gì, tôi và Hà chỉ biết động viên hai anh chị cố lên… Càng lên cao địa hình càng dốc và khó đi, có lúc phải leo qua một vách đá dựng đứng, chỉ có mấy cái đinh to như ngón tay đóng vào đá để làm điểm bám leo lên, trước mặt là vách đá, dưới vách đá là vực sâu, nhìn xuống chỉ thấy mấy cái ngọn của cây cổ thụ nhô lên, còn bên dưới cứ hun hút không thấy đáy, chỉ cần không may trượt chân cái thôi là ở bên dưới Tổ Tiên đợi sẵn ngay. Thế nhưng đó chưa phải là tất cả.Chặng cuối là hết đường đồi núi, gần lên đến đỉnh sẽ được xây thành các bậc thang. Khi leo đường đồi núi mệt bao nhiêu thì ở chặng leo cuối, leo lên những bậc thang lại càng mệt hơn gấp bội. Bởi lẽ đã gần lên đến đỉnh núi, gần đến độ cao 3143m so với mực nước biển, không khí lúc này phải gọi là “loãng chia đôi”, cộng với các bậc thang cứ liên tiếp mấy trăm bậc , mũi thì không thở được, cái chân lúc này đã không còn sức để nhấc lên, tôi trực tiếp nằm ra và bò lên qua các bậc thang.Có lúc đối diện với ánh nhìn ái ngại và những cái tủm tỉm cười của khách du lịch, tôi đã định nằm im đấy và mặc kệ chuyện gì đến thì đến. Nhưng rồi lại nghĩ: đồng đội xung quanh đang cố lết từng bước, tôi biết mọi người đã quá mệt, tôi không thể thành gánh nặng của đội hay bỏ cuộc lúc này được, kể cả phải bò lên đỉnh tôi cũng sẽ bò. Sau một thời gian lăn lên bò toài, nhóm anh Hùng và những người về đích trước của đội tôi và cả những đội khác chạy xuống cổ vũ và dìu nhóm tôi lên. Tôi không nhớ mình đã lên đỉnh cùng với ai, chỉ biết là có hai người xách nách hai bên tôi và dìu tôi đi, đầu óc u mê, chân tôi cứ nhấc lên theo đà lôi đi của mọi người.Lên đến nơi, chúng tôi chỉ nghỉ vài phút cho tỉnh người rồi lả lướt bước vào vị trí chụp ảnh và trao huy chương. Lúc này mới nhìn rõ mọi người xung quanh. Cuối cùng sau bao vất vả, phải nói là vật vã, tôi đã về đích cùng với đồng đội. Anh Thái đứng đó, gió và mưa bay thổi vào tóc, vào mặt ănh, nhìn rất khí thế. Anh lần lượt đeo huy chương cho từng người. Đến lượt tôi, cái cảm giác vừa tủi thân vì mệt, vừa hạnh phúc và hãnh diện vì mình đã làm được một điều mà với bản thân tôi đã có lúc như định bỏ cuộc. Tôi cứ thế đứng mếu máo khóc như một đứa trẻ đi lạc giờ tìm được anh trai, chẳng quan tâm đến hình tượng nữa, cứ ôm lấy anh và khóc.Giờ nghĩ lại buổi đi leo Fan đó thấy vẫn đầy cảm xúc: vừa mệt, vừa sợ, vừa thấm tình đồng đội và thật hạnh phúc. Đó sẽ là kỉ niệm theo tôi đến cả cuộc đời, sau này về già lại lôi ra khoe với con cháu: “ Đấy, hồi trẻ bà mày cũng máu lửa lắm đấy, bà leo tận lên đỉnh núi Fansipan để chụp ảnh sống ảo đấy!“. Nếu con cháu không tin, tôi sẽ cho chúng nó xem bằng chứng là chiếc huy chương và bằng chứng nhận đã leo lên đỉnh Fansipan được cấp bởi Vườn Quốc Gia Hoàng Liên, thêm cả một nhánh cây thông đất mà tôi hái được trong lúc đang leo núi nữa. Tất cả những kỉ vật đó tôi vẫn giữ và bày ở một nơi trang trọng dễ thấy nhất trong phòng. Nếu sau này công ty tổ chức leo Fan lần nữa, dù còn sợ và biết sẽ còn mệt, nhưng nhất định tôi vẫn sẽ tham gia. Mình còn trẻ, mình cứ leo…Trần Thị Bích Phượng Nhân viên Chăm sóc khách hàng
Bát cháo ấm lòng

Bát cháo ấm lòng

Tính đến nay, em đã được làm việc ở Thái Minh 29 ngày. Tuy quãng thời gian làm việc chưa quá dài, nhưng em lại có rất nhiều kỉ niệm với Thái Minh.Lần đó em bị đau miệng, em đã tự nhủ ngay từ nhà rằng có lẽ hôm nay em sẽ không ăn cơm trên nhà ăn được. Sau khi em báo với chị trưởng phòng cùng các anh chị trong phòng, em khá bất ngờ vì được mọi người quan tâm hỏi han nhiều đến thế. Bất ngờ hơn nữa, em lại được biết rằng các chị nấu bếp sẵn sàng nấu cháo riêng cho em để em được ăn cùng mọi người, em vẫn có thể ấm bụng mà không lo đau miệng.Lên tới nhà ăn, vừa nhìn thấy em, chị Hoa đã giục em : “em vào lấy cháo ăn nhé, chị nấu riêng cho em rồi đó”. Em nghĩ thầm “sao các chị có thể quan tâm được cả đến đứa em nhỏ bé này trong khi các chị cũng đã rất bận rộn với mấy chục mâm cơm trên nhà ăn”. Em bê bát cháo khá lớn, nóng hổi ra bàn ngồi ăn chung với các anh chị. Tuy ăn khá khó nhưng em vẫn cảm nhận được vị ngọt của thịt, độ dẻo của cháo và mùi hăng cay, nồng nàn và thơm phức của những cọng hành hoa thái nhỏ. Miệng đau nhưng vẫn không thể làm em ngừng cố gắng ăn để để không phụ sự quan tâm của các chị nhà bếp.Nhớ lại, em vẫn cảm thấy ấm lòng….Đây chính là một trong những nét sống và nét văn hóa đẹp của một môi trường làm việc tuyệt vời – môi trường Thái Minh.Nguyễn Phương Anh Nhân viên RD Nhà máy Thái Minh Hi-tech
Những ngày đầu của tôi

Những ngày đầu của tôi

Tôi vẫn nhớ như in các kỷ niệm trong ba ngày đầu tiên đi làm ở Thái Minh. Kỷ niệm mà đã gần ba năm và giờ ngồi viết lại như mới hôm qua thôi.Đó là ngày 15/04/2019, khi đó tôi đến với Thái Minh với vị trí là quản lý phòng CSKH. Màn tiếp đón của hơn 30 cô gái CSKH lúc đó làm tôi thật sự ngạc nhiên. Wow…một chiếc bàn màu trắng nhỏ xinh ở góc phòng, một bình hoa hồng tươi thật đẹp và tấm thiệp thật xinh xắn trên bàn do bạn Bảo Linh (Trưởng phòng cũ) tự tay viết và đến giờ tôi vẫn còn lưu giữ.Sau màn chào hỏi và giới thiệu tên của mọi người, tôi bắt đầu hoang mang và lo lắng cho việc làm sao để nhớ hết tên của các thành viên hôm nay, rồi giới thiệu xong mọi người có hỏi lại không… Không khí rất vui vẻ nhưng cũng đến hồi cần kết thúc. Thay vào đó là âm thanh của các cô gái CSKH, thi thoảng lại có tiếng khúc khích, tiếng dạ vâng…quen thuộc.Đến khoảng hơn 9h sáng tôi bắt đầu thấy sự cô đơn, không có ai bên cạnh, không có ai chạy tới hỏi xem có cần giúp đỡ gì không. Vì là ngày đầu tiên nên tôi không chuẩn bị cốc hay bình nước mang đi để uống. Cổ họng bắt đầu thấy khô cứng như nhắn nhủ cơ thể đã đến lúc cần nước để bù đắp cho nỗi lo lắng từ sáng sớm. Nhìn các em CSKH ai cũng xinh xắn, cũng vui tươi nhưng sao thờ ơ đến thế nhỉ, tôi nghĩ như vậy.Cơn buồn ngủ bắt đầu xâm lấn, tôi bỗng giật mình bởi trong góc bàn đối diện vang lên âm thanh lớn tiếng “Con nói nãy giờ mà bác không hiểu ạ?” của một bạn nhân viên (đã nghỉ), tôi chưa bao giờ thấy mình đủ bình tĩnh và giận dữ đến lạnh người để kiên trì nghe cuộc hội thoại đó nữa. Tôi đứng phắt dậy và nhìn thẳng về góc phòng nơi có âm thanh đó chỉ để xem phía sau âm thanh đó là một cô gái như nào, với tâm thế quan sát và xem mình có thể trợ giúp gì được cho em ấy lúc này hay không. Sau cái nhìn sững sờ đó em ấy đã hiểu ý để thay đổi tông giọng và tiếp tục cuộc hội thoại.Tôi bỏ chạy vào nhà vệ sinh và òa khóc như kiểu vừa bị ai đó la mắng. Việc mình vừa được chào đón nồng nhiệt ban sáng, với sự thờ ơ không ai bên cạnh quan tâm lúc này, với sự việc tiếp tục vừa chứng kiến với khách hàng, thật sự đối lập nhau. Tôi bắt đầu hoài nghi về con người và văn hóa nơi đây. Hối tiếc vì sự lựa chọn của mình, tôi nhấc điện thoại gọi điện cho người thân với mong muốn được chia sẻ an ủi từ đồng chí chồng, thì nhận được câu nói rất lạnh lùng: “Ơ, sao em phải khóc, cứ bình tĩnh, vậy nên trên đời này khách hàng mới cần có em chứ”Mạnh mẽ, tự tin bước ra khỏi nhà vệ sinh, tôi trở về chỗ ngồi với ý chí rằng: khách hàng đang cần mình. Nhưng cơn khát nước vẫn quay trở lại, và tôi biết lúc này mình cần tìm đến cốc nước thật lạnh để kiểm soát và triệt tiêu cảm xúc tiêu cực của mình. Thật may mắn đúng lúc đó em Thuận mang cốc nước đến giọng nhẹ nhàng “em mời chị uống nước ạ”. Ôi, được mời như cởi tấm lòng. Tôi uống gần hết cốc nước vì cảm động về sự tinh tế, chu đáo của em ấy và vì tôi khát nước là có thật. Điều đặc biệt mà cốc nước đó cứu rỗi tâm hồn tôi lúc đó chính việc nó đã xóa tan đi những hoài nghi, những lo lắng mà trước đó tôi đã từng nghĩ đến. Hóa ra các em ấy thật sự rất chu đáo, tinh tế và biết quan tâm tới mọi người như điều họ vốn có. Dù chỉ là trong suy nghĩ nhận định nhất thời, nhưng tôi thấy mình thật có lỗi.Ngày hôm sau, tôi được anh Thái thông báo tham gia họp cùng với HCNS về tỉ lệ nhân viên CSKH nghỉ việc lên tới 67%. Sau khi nghe báo cáo các nguyên nhân từ HCNS, vấn đề cốt lõi chính là không có người hỗ trợ trực tiếp nhân sự mới, làm họ cô đơn và dễ dàng từ bỏ cơ hội khi chưa kết thúc thời gian thử việc. Anh Thái đã có ý tưởng về mô hình cần có người tương trợ và đồng hành với các bạn nhân viên mới, dìu dắt họ làm quen với công việc, văn hóa, rủ họ cùng đi ăn cơm trưa, … để họ không còn cảm thấy cô đơn. Anh Thái yêu cầu cần có mô hình “người dìu dắt” và viết thành quy trình để thực hiện. Mô hình đó ở phòng CSKH được triển khai từ 2019 đến nay trên ý tưởng đó của anh. Kết quả cuối năm 2019 tỉ lệ nhân viên nghỉ việc giảm xuống còn dưới 5%. Ngày đó, quy trình đào tạo nhân viên mới cũng là bản quy trình đầu tiên tôi thực hiện tại Thái Minh. Đã có ngày cùng anh Thái trao đổi, được anh sửa cho lưu đồ trong quy trình…Thấm thoát mà đã gần 3 năm trôi qua.Lúc này, có lẽ mọi người đang say giấc, đâu đó cũng có những đồng nghiệp của tôi ngồi viết lên những kỷ niệm đẹp và ấn tượng đầu tiên ở Thái Minh. Chắc hẳn, họ cũng đang rất cảm xúc và hạnh phúc như tôi lúc này. Hình ảnh về những cô gái CSKH vui vẻ thân thiện vỗ tay chào đón, những bông hoa hồng xinh tươi và tấm thiệp, hình ảnh cùng anh Thái ngồi gạch gạch và viết lên bản dự thảo quy trình, hình ảnh cốc nước yêu thương và tình cảm chân thành ngày ấy, đến giờ nghĩ lại như vừa mới hôm qua, sống mũi cay cay và giọt nước mắt của hạnh phúc. Cảm ơn Thuận, cảm ơn các cô gái CSKH và anh Thái luôn tạo nên những ấn tượng đẹp và kỷ niệm khó quên để trở thành một phần của cuộc sống trong tôi. Nghĩ về nó thật vẹn nguyện, giúp tôi viết lên những yêu thương không bao giờ bị phá bỏ, là góc nhỏ thật bình yên và cảm xúc đong đầy luôn ở lại!Lưu Mỹ Hiền Trưởng phòng Chăm sóc khách hàng
Tình đồng nghiệp

Tình đồng nghiệp

Chắc rằng với bất cứ ai khi đã cùng nhau gắn bó trong một tập thể đều có những tình cảm qua những ngày tháng cùng nhau làm việc, cùng vượt mọi trở ngại, khó khăn trong công việc để đạt mục tiêu chung. Vì thế những người đồng nghiệp luôn có ý nghĩa đặc biệt, gắn bó với nhau không chỉ qua những giao tiếp hàng ngày mà bằng những sợi dây tình cảm vô hình. Trong một môi trường tập thể chắc chắn rằng mỗi người mỗi nét, mỗi cá tính riêng, nhưng khi đã lắng nghe, chia sẻ để đồng cảm về công việc, về gia đình và về những lo toan bộn bề của cuộc sống thì tất cả như là những người thân yêu trong một gia đình lớn. Hãy cùng nghe những chia sẻ của tôi về “tình đồng nghiệp” mà tôi đã có sau hai tháng gắn bó tại ngôi nhà chung Thái Minh này nhé!Thật may mắn với tôi khi được vào làm việc đúng dịp kỉ niệm Thái Minh tròn một thập kỉ. Tôi là nhân viên mới làm việc tại phòng kế toán, thời gian chưa nhiều lắm nhưng cũng không phải quá ngắn để tôi làm quen và cảm nhận về con người, môi trường, văn hoá nơi đây. Cái đặc biệt và sẽ không bao giờ quên đó là ngày tôi vào làm đúng vào dịp dịch bệnh Covid diễn ra căng thẳng, hết sức phức tạp. Chị Hường nhân sự không thể dẫn tôi đi khắp các phòng ban để gặp gỡ, chào hỏi tất cả mọi người, chị đã giới thiệu qua cho tôi về công ty sau đó dẫn tôi lên phòng kế toán giới thiệu với tất cả mọi người. Ngày đầu tiên làm việc tôi được chị Ly Phó phòng hướng dẫn, hỗ trợ và giúp đỡ tôi trong suốt quá trình thử việc. Với đặc thù của kế toán đòi hỏi người làm nghề này phải có kiến thức chuyên môn, kỹ năng phân tích, quan sát tổng hợp, cẩn thận, trung thực, chịu áp lực của công việc, quản lý thời gian tốt. Nói vậy để thấy muốn trở thành người thạo nghề như chị là khó thế nào. Ấy thế mà tôi lại được làm việc gần với người chị như vậy. Thật may mắn phải không? Chị Ly là người tôi biết trước khi vào làm việc tại phòng kế toán, bởi chị là người phỏng vấn tôi từ lúc tuyển dụng nhân sự mới. Mọi người nói cho tôi biết về chị rất nhiều, chị cũng gắn bó với Thái Minh đã rất lâu. Trong công việc chị là người rất nghiêm khắc, quyết đoán, chính trực.Khi quyết định rời xa môi trường cũ để gia nhập vào Thái Minh, việc thay đổi công việc gặp khó khăn là không thể tránh khỏi và còn không hề đơn giản. Trong môi trường mới đòi hỏi tôi phải luôn cập nhật kiến thức, rèn luyện kỹ năng, trau rồi kinh nghiệm. Nhưng tôi đã vượt qua điều đó bởi may mắn được chị Nguyễn Kiều Ly hướng dẫn hiệu quả nhất để tôi nhanh chóng thích ứng công việc mới. Với lối tư duy logic nhạy bén, linh hoạt, cùng kiến thức chuyên môn, nghiệp vụ, thông minh, nhanh nhẹn, chị đã làm tôi thán phục về chị. Dù bận rộn công việc nhưng chị vẫn dành thời gian chỉ dẫn, truyền đạt kinh nghiệm quý báu cho tôi rất nhiệt tình và trách nhiệm. Chị luôn thẳng thắn nói ra những lỗi sai, chỉ ra những điều tôi chưa làm được nhưng không vì thế mà tôi áp lực và tự ti. Bản thân tôi ngoài vui mừng chuyện này thì luôn cố gắng tiếp thu, nỗ lực học hỏi từ chị. Bởi tôi hiểu đây là may mắn của mình và cũng là cơ hội không phải ai cũng có được. Không chỉ trong công việc, về cách sống của chị không ai chê trách được gì. Chị luôn động viên tôi, hướng dẫn tôi đọc thêm sách để nâng cao kiến thức và kỹ năng sống. Chị luôn vui vẻ, hoà nhã với đồng nghiệp, nêu những ý kiến thấu tình đạt lý; kiên quyết chỉ ra cái sai, ủng hộ điều đúng, luôn quan tâm, hỏi han động viên đồng nghiệp trong phòng.Không riêng gì chị mà các đồng nghiệp khác trong phòng luôn tạo cho tôi không khí vui vẻ, cởi mở, giúp đỡ lẫn nhau trong công việc. Bằng trái tim chân thành, biểu hiện qua từng cử chỉ, từng lời động viên, từng ánh mắt nhìn quan tâm, làm tôi cảm giác được gần gủi, hoà mình với tập thể, không còn thấy mình xa lạ, lạc lỏng giữa môi trường mới, nhân viên mới. Trong những buổi họp bàn giao về công việc, cũng như nói về văn hoá phòng ban, mọi người luôn chia sẻ cho tôi nghe những chuyến đi và trải nghiệm mà công ty đã từng tổ chức cho nhân viên trong những dịp sinh nhật với những cảm xúc vui vẻ, đầy ắp tiếng cười xen lẫn xúc động không quên khi nhớ lại. Nơi đây, con người luôn có sự gắn kết với nhau bằng tình cảm chân thành, chia sẻ, yêu thương nhau như giúp tôi tìm được gia đình thứ hai của mình. Đều đó đem đến cho tôi động lực phát huy hết khả năng của bản thân, một cơ hội để mình phát triển nhiều hơn nữa cho hiện tại cũng như tương lai về sau.Một điều ấn tượng nữa với tôi về tình cảm đồng nghiệp đó là với các anh em đội giao hàng. Tôi được phân công công việc thu tiền và theo dõi công nợ nhà thuốc của đội giao hàng. Do dịch bệnh và để đảm bảo khoảng cách an toàn cho mọi người trong công ty. Các anh và tôi làm việc không được gặp mặt trực tiếp mà chỉ liên lạc với nhau qua điện thoại và zalo. Chính vì điều đó đã để lại cho tôi những dấu ấn đặc biệt, khó phai.Nói về công việc của tôi và các anh, hàng ngày tôi gửi cho các anh danh sách công nợ của nhà thuốc mà các anh giao hai ca sáng, chiều. Sau khi giao hàng xong, đối chiếu danh sách tôi gửi, các anh báo đơn nhà thuốc nộp tiền để tôi làm phiếu thu, báo đơn nào nhà thuốc chuyển khoản, đơn nào nhập lại. Công việc của tôi và các anh lặp đi lặp lại như vậy đó. Các anh trêu đùa ví tôi như chủ nợ, còn các anh là những con nợ bị tôi truy lùng đòi tiền. Bởi tôi là nhân viên mới, nhiều cái còn bỡ ngỡ, chưa rõ địa bàn các anh làm việc, đặc thù của từng nhà thuốc, tôi hỏi các anh rất nhiều. Do không gặp nhau trực tiếp, diễn đạt qua điện thoại không hiểu hết được ý nhau dẫn đến đã có lúc nhầm lẫn, bất đồng. Nhưng rồi tất cả mọi chuyện đều vượt qua, thời gian làm việc với nhau càng nhiều chúng tôi cũng đã hiểu nhau, chia sẻ, hợp tác tốt hơn. Đúng quả thật, khi cùng nhau không gì là không thể. Cảm ơn các anh đã luôn đồng hành, giúp đỡ tôi trên chặng đua để hoàn thành công việc.Công việc của các anh có thể nói là cuộc đua mệt mỏi mà các anh cần vượt qua hàng ngày với quãng đường hàng trăm cây số trên con ngựa sắt băng qua các tuyến phố, con đường. Dù giao hàng trong thời gian dịch bệnh với trăm ngàn khó khăn, nguy hiểm. Nhưng vì mang thuốc tốt đến cho đời mà các anh đã xông pha ra chiến trường với kẻ thù vô hình. Các anh luôn nghĩ rằng hơn bao giờ hết nhà thuốc và bệnh nhân đang cần các anh lúc này.Các anh kể cho tôi nghe nhưng câu chuyện vui, buồn những cảm xúc khi giao hàng trong mùa dịch bệnh, đặc biệt các anh luôn tuân thủ nghiêm ngặt thông điệp 5K để bảo vệ sức khoẻ cho bản thân, gia đình và cộng đồng. Do đặc thù công việc tiếp xúc với nhiều người, nên không tránh khỏi những kì thị, xa lánh của nhà thuốc, các anh phải đứng khoảng cách thật xa để giao hàng. Khi phải qua rất nhiều chốt kiểm soát dịch bệnh mới mang thuốc đến, hoặc phải gọi nhà thuốc ra chốt để lấy hàng. Nhưng nhiều khi nhà thuốc không nghe máy làm các anh đứng chờ rất lâu và mất rất nhiều thời gian. Có nhiều chốt chặn đường khiến các anh phải đi đường vòng, những hôm rất nhiều đơn nhưng để hoàn thành công việc, và giao cho khách hàng nhanh nhất mà các anh luôn về muộn là điều bình thường. Với bữa trưa về muộn cơm canh đã nguội các anh ăn vội để kịp cho đơn hàng buổi chiều rồi lại đi đến 8-9h tối mới về nhà. Có anh trong đội chia sẻ, vì muốn an toàn cho gia đình và đảm bảo công việc anh đã tạm xa vợ con ở một mình. Dù rất nhớ vợ, thương con nhưng anh cố gắng tìm niềm vui ở công việc và tạm gác gia đình sang một bên.Cho dù vất vả, mệt nhọc, căng thẳng không làm các anh chùn bước mà các anh luôn tự hào mình là người Thái Minh, nơi mang niềm vui về vật chất lẫn tinh thần, tiếng cười, hạnh phúc và sự sẻ chia. Các anh luôn khiêm tốn nói rằng, bộ phận của các anh không quan trọng trong công ty nhưng với tôi các anh quan trọng lắm. Nếu không có các anh thì ai sẽ là người mang tận tay những hộp thuốc đến với nhà thuốc và người bệnh đồng thời mang nguồn thu về cho công ty.Do là nhân viên mới nên tôi chưa được trải qua khoá học đào tạo nào của công ty, nhưng các anh cũng đã kể cho tôi nghe một phần nào đó về khoá học để trở thành người Thái Minh. Điều các anh làm tôi bất ngờ và ngạc nhiên đó là cụm từ integrity. Anh giải thích cho tôi đối với con người, integrity là tôn trọng lời nói của mình. Là có trách nhiệm đến cùng điều mình đã nói hoặc đã hứa. Trong công việc, integrity chính là sự chính trực, không lấy không nhận những gì không thuộc về mình. Không tham nhũng, biển thủ hoặc gian lận tài sản của công ty, không nhận hối lộ, không vòi vĩnh đối tác. Có lẽ công việc của các anh tiếp xúc với khách hàng và tiền bạc nên các anh đã nắm và hiểu rõ được từ khoá. Các anh thật sự chuyên nghiệp, có tâm với nghề không đơn thuần chỉ là giao hàng. Chính các anh đã tiếp thêm cho tôi động lực làm việc nỗ lực hơn nữa, để góp một phần sức lực của mình tô thêm bức tranh thật đẹp về con người, môi trường nơi đây.Tôi mong rằng sẽ được làm việc lâu dài, để mỗi ngày đi làm cảm nhận con người nơi đây thân thiện, hoà nhã, đoàn kết, yêu thương, chia sẻ. Góp phần làm cho không gian sống của mình có bầu không khí thoải mái và đầy ắp yêu thương. Khi một tập thể gồm những con người gắn bó lẫn nhau sẽ là một khối đại đoàn kết vững chắc, cùng nhau vượt qua khó khăn trong mọi hoàn cảnh để đưa Thái Minh vươn tới thành công.Cảm ơn tất cả những đồng nghiệp đã cho tôi một cảm giác như sống trong gia đình, xin chúc cho tất cả mọi người luôn có sức khỏe, gia đình hạnh phúc, toàn tâm cống hiến cho công ty, chúc cho Thái Minh ngày càng phát triển, vươn xa hơn nữa, vững mạnh hơn nữa. Cám ơn cuộc thi để tôi có cơ hội nói lên những tâm tư tình cảm và cảm xúc khi mới bước chân vào làm việc tại Thái Minh thân yêu này.Lê Thị Phương Nhân viên kế toán
Nơi tôi thuộc về

Nơi tôi thuộc về

Vinh, ngày thu, ngày của những cánh hoa sữa lãng đãng rơi trong màn sương sớm, ngày tâm hồn như những nốt nhạc trầm bổng, du dương Tôi chậm bước theo những con đường đầy nắng lá trong một chiều thu, thả hồn cùng vài chiếc lá lác đác rơi nghiêng theo chiều gió, rồi lại chợt lắng mình theo những suy tư. Tôi nghĩ về cái tuổi trẻ đầy mộng ước và nhiệt huyết thanh xuân, nghĩ về con đường mình đã chọn, nghĩ về nơi đang ấp ủ những ước mơ của tôi – Tập đoàn Dược phẩm Thái Minh.Tôi mỉm cười thật nhẹ, mỉm cười vì sự lựa chọn của mình. Vì sao ư? Vì cách tôi đến với dược có lẽ khác với những người bình thường. Tôi không bắt đầu với nó bằng tình yêu hay đam mê như bao bạn khác, mà lại bắt đầu bởi “gia đình”. Một sự lựa chọn theo “định hướng” từ cha mẹ. Tôi bắt đầu cái “duyên” với Thái Minh như thế đấy! Song, có lẽ tôi may mắn hơn những bạn cũng lựa chọn con đường đã được “lập trình” sẵn như tôi, vì tôi đã tìm thấy ở đây một con người khác của mình, đầy năng lượng và niềm hạnh phúc. Tất cả điều ấy một phần nhờ một sự sắp đặt đầy huyền diệu của “định mệnh” nhưng hơn hết là nhờ những người thầy đầy tâm huyết, nhờ những người anh người chị, người bạn của Thái Minh.Là một cô học trò lớp văn, mang theo cái say mê với những vần thơ, câu văn đầy êm dịu , tôi thích hòa mình vào những thứ “bay bổng” của nghệ thuật và chưa từng nghĩ mình sẽ đi theo con đường khô khan, đầy toan tính như hiện tại. TDV là một công việc khô khan và đòi hỏi tư duy logic, liệu nó có hợp với một cô gái hay mộng mơ theo dòng cảm xúc văn học hay không? Tôi đã từng cất tiếng thở dài và nghĩ sẽ phải thay đổi bản thân, phải từ bỏ cái sở thích một thời ấy đi. Nhưng không, ngay tại nơi đây, tại Thái Minh, tôi đã tìm được cái chất “nghệ thuật” ở khóa học Những từ khóa chuyển hóa cuộc đời. Đây là bài học đầu tiên của tôi khi vừa chập chững bước vào công ty, do ảnh hưởng của dịch Covid-19, chúng tôi phải học online. Ấn tượng của tôi vào này hôm đó là hình ảnh người Thầy cũng là Chủ tịch Tập đoàn Nguyễn Quang Thái, với đôi mắt sáng tinh anh, vầng trán rộng thông minh cùng nụ cười đôn hậu. Người thầy ấy giảng giải cho chúng tôi bằng tất cả sự nhiệt huyết, thầy nói về ý nghĩa của cuộc sống, về đắc nhân tâm. Tôi bỗng cảm nhận được một người dược sỹ cũng như một nhà văn, nhà thơ nào đó, muốn có một tác phẩm tâm đắc cũng cần phải bỏ ra bao công sức, bao vất vả đặc biệt là sự nghiêm túc, sự say mê và tình yêu với cái đẹp giữa cuộc đời. Thật đáng trân trọng! Biết bao nhiêu mối quan hệ đang trên đà đổ vỡ, những khúc mắc dai dẳng trong cuộc sống thường ngày của mọi người đều đựơc tháo gỡ nhờ những buổi học cực kì ý nghĩa của Thầy. Khóa học mà không một thứ tiền tài nào định giá đựơc giá trị. Chúng tôi vô cùng cảm ơn sâu sắc đến người Thầy ấy.Thật tự hào, không chỉ được truyền dạy những tư chất đạo đức, những giá trị sống của một con người mà chúng tôi còn đựơc Thầy cùng các cộng sự đào tạo những kĩ năng mềm trong công việc.Thời gian mải miết trôi, dòng đời không ngừng biến động, nó đòi hỏi ở con người sự toàn diện. Bạn có kiến thức? Nhưng không biết cách thể hiện hay không dám tự tin để khẳng định bản thân? Bạn ngại giao tiếp và không biết hòa mình vào cái chung? Tất cả ở Thái Minh, với sức trẻ, lòng yêu nghề, các anh chị đã dạy chúng tôi tất cả điều đó. Tôi nhớ những cuộc tranh luận, nhớ những giây phút mọi người cùng nhau bảo vệ ý kiến, cùng nhau chấp nhận thử thách và vượt qua nó! Tôi nhớ giây phút vỡ òa cùng nhau hò hét trong chiến thắng! Sáu buổi học, sáu ngày tôi cảm nhận được cái “nhiệt”, cái khao khát của tuổi trẻ đang rực rỡ như màu áo vàng – màu áo đồng phục của mỗi thành viên trong Tập đoàn này. Khóa học đã khai phá và tạo dựng cho tôi kiến thức, sự tự tin vào chính bản thân mình!Bấy nhiêu thôi cũng đủ gieo cho tôi một mầm non mới của tình yêu, tình yêu với công việc, tình yêu với TMP! Tình yêu đến sau nhưng không muộn, nó như tia ban mai của ngày đông, ấm áp dịu nhẹ mà lại đủ để sưởi ấm và xua tan băng giá để rồi choáng ngợp cả tâm trí.Và càng không thể thiếu bóng dáng của những người anh, người bạn vui tính, hài hước cùng team Khổng Tước của tôi, dưới sự quản lý tài tình của anh Hà Nguyên Soái. Thật may mắn vì tôi được gặp họ, được làm việc cùng một team, từ hờ hững xa lạ nhau, nhờ sự chân thành và đặc biệt chung một tình yêu với TMP mà nay đã thành một gia đình cực kì đoàn kết. Tuy cũng có giận dỗi, nhưng nhiều hơn là thấu hiểu và vui vẻ!Xin đựơc ghi nhận và cảm ơn những mối quan hệ này, nhờ đó mà tôi dần trưởng thành hơn.Cảm ơn Thái Minh, cảm ơn Thầy Thái, cảm ơn các anh chị, các bạn ở đây đã mang đến cho tôi một tình yêu mới với nghề Trình dựơc viên! Cảm ơn vì đã cho tôi sống những phút giây cháy bỏng đam mê của tuổi trẻ, cảm ơn vì đã mang đến cho tôi một gia đình mới! Cảm ơn bố mẹ đã hướng con theo con đường này. Cảm ơn cả duyên phận thần kì kia!Tuổi thanh xuân là những cơn mưa rào bất chợt của cuộc đời, tôi sẽ mang theo sự nhiệt huyết của người Thầy, tận tụy của người quản lý, tình cảm của bạn bè đồng nghiệp để làm động lực cho bước đi phía trước!Xin đựơc trân trọng tất cả những tháng ngày ở Thái Minh!Nghệ An, 10/10/2021.Lương Ngọc Thúy Trình dược viên
Buôn làng Thái Minh

Buôn làng Thái Minh

Nghe vẻ nghe ve,Nghe vè lá lốtThái Minh đã tốt,Sếp lại đáng iuVăn phòng rất chillToàn trai xinh, gái đẹp.Chắc nghe đến đây, mọi người cũng đã đoán được mình định kể về gì rồi nhỉ? Dạ, chính là series những câu chuyện ăn dầm nằm dề tại buôn làng tầng 6 phòng Marketing tòa nhà Thái Minh. Để câu từ được trôi chảy và dễ diễn đạt thì tôi xin được gọi phòng Marketing Thái Minh thành “Buôn làng Thái Minh”Đầu tiên, mở đầu câu chuyện, xin kể đôi lời về già làng của cái buôn làng này. Anh được gọi là già làng không phải vì anh già nhất làng, mà vì anh là người sáng suốt và uyên bác nhất nên được buôn dân trong bản gọi là già làng.Người ta truyền tai nhau rằng đằng sau một người đàn ông thành công không thể thiếu bóng dáng của người phụ nữ, còn đằng sau bước chuyển mình đầy kỳ tích của buôn làng Marketing Thái Minh thì không thể không kể đến già làng đầy thông tuệ, người đàn ông đầy quyền lực của buôn làng anh Ngọc Anh hay được con dân buôn làng gọi với cái tên đầy thân thuộc anh NA.Người đàn ông sở hữu gương mặt thanh tú, khôi ngô ấy là người trong mộng của biết bao thế hệ gái bản, lúc nào anh cũng nhẹ nhàng và ân cần với tất cả buôn dân của mình. Đến cả khi làm việc đầy căng thẳng, ở anh cũng toát lên nụ cười đầy hạnh phúc với công việc mà mình đang làm.Anh có một quan điểm của người lãnh đạo mà ít có già làng nào có, đấy chính là xem vai trò của mình là 0. Anh để cho mọi người được phát huy hết năng lực của mình mà bản thân anh chỉ là người hướng dẫn và đưa ra những gợi ý khi mọi người gặp những vướng mắc và khó khăn. Có thể ví anh giống như Ông già mà tự xưng là “Vua xứ Salem” trong câu chuyện Nhà Giả Kim, anh chính là người tiếp nhận những thông điệp từ “vũ trụ” và truyền lại cho buôn làng, cùng dân làng thực hiện sứ mệnh của mình khi xuất hiện tại buôn làng Thái Minh.Buôn làng tính đến này cũng tròn 10 năm tuổi, “có người đến, có người đi và có người ở lại” nhưng tính từ thời điểm thành lập công ty khi mà nhân sự phòng Marketing lúc đó đang còn là những nhân tố bí ẩn, thì đến giờ cái buôn làng ấy đã phát triển lên gần 30 nhân sự. Họ xem buôn làng này như gia đình và bản thân họ là những người anh em chí cốt. Họ có thể đến từ những vùng quê xa xôi, những con người xa lạ nhưng lại có chung lý tưởng sống. Lý tưởng này đã in sâu trong tâm trí họ, trở thành sứ mệnh của không chỉ họ mà còn của tất cả những con người mặc trên mình màu áo Thái Minh sứ mệnh “mang thuốc tốt đến cho mọi người”. Em rất tự hào khi mình là một phần trong số đó và được khoác lên mình màu áo Thái Minh.Bây giờ hãy cùng quay trở lại với những con dân của buôn làng Thái Minh và lắng nghe những câu chuyện từ đời sống hàng ngày đến những ấn tượng khó quên khi lần đầu gặp mặt bên dưới nhé! Đảm bảo những câu chuyện này sẽ không phí của bạn bất cứ một giây một phút nào.Buôn làng thì toàn trai xinh gái lạ, ấy vậy mà không hiểu sao cả vài chục con người ấy chỉ có một cặp đôi được tác hợp. Đôi vợ chồng trẻ trai tài gái sắc Thu Hiền Tuấn Anh là cặp đôi duy nhất của buôn làng. Theo lời chị Hiền kể thì ngày xưa anh chị ghét nhau lắm, chị ghét cái kiểu lạnh lùng boy cool ngầu của anh chết đi được. Nhưng nghe đâu, dân tình đồn thổi về anh cũng rất gì và này nọ, sinh ra đã được thầy bói cho quẻ Đại Cát. Từ nhỏ đã sinh ra trong gia đình cơ bản, lớn lên thì quan hệ sâu rộng, khôi ngô, tuấn tú, lại được nhiều chị em theo đuổi, nhưng 25 cái xuân xanh, anh chưa loanh quanh này nọ nên chị cũng xem như có chút gì đó cảm tình.Rồi dưới sự ủng hộ của cả buôn làng và quan trọng hơn hết là tình cảm đã đến giai đoạn chín muồi, họ đã chốt hạ bằng cái đám cưới vô cùng hoành tráng cuối năm 2019. Bé Đậu ra đời là sự minh chứng cho tình yêu vàng trong làng ghét của nào trời trao của đó. Bài học rút ra là đừng gây thù chuốc oán với những kẻ mà mới nhìn đã không ưa, vì rất có thể đó sẽ là chồng tương lai của mình, mẹ cục vàng của chúng ta đó nha.Ngồi gần đối diện với anh Tuấn Anh, người con gái được mệnh danh là con lai mang hai dòng máu Việt Ấn với đôi mắt sâu hút hồn, chị Hà mang nét đẹp mà hàng ngàn cuốn văn mẫu cũng không có từ ngữ nào có thể diễn tả nét đẹp đó, chỉ cần nhìn thôi đã thấy toát lên vẻ dịu dàng, thục nữ rồi. Nhưng thực ra chị chỉ là con lai của hai F0 thuần chủng nhiều đời sinh sống tại Hòa Bình chứ chẳng phải lai Ấn hay lai Đài gì cả.Nét đẹp đặc biệt của chị làm người ta dù chỉ nhìn một phút nhưng cũng đủ luyến lưu cả một đời.Ngồi bên cạnh chị Hà, là người chị đại của buôn làng chị Thảo. Gọi là chị đại, ấy nhưng chị lại sở hữu chất giọng vô cùng nhẹ nhàng và truyền cảm. Đúng cho câu nói:“Em là cô gái Bắc Giang,Đảm đang duyên dáng còn dư dịu dàng”Chính cái thật và sự dịu dàng của chị mà tất thảy mọi người trong buôn làng đều yêu quý cô gái nhỏ nhắn này. Không chỉ là sự yêu quý, mà đó còn là sự tôn trọng dành cho những người đã gắn bó với Thái Minh hơn nửa thập kỷ, đã đóng góp một phần công sức cho Thái Minh hôm nay. Nói không ngoa khi Thái Minh chính là ngôi nhà thứ hai của chị và chị cũng chính là một phần của buôn làng Thái Minh này.Ngay đằng sau chị Thảo là nhãn Heviho, và không ai khác, cô gái với chiếc răng khểnh rất duyên chính là chị Ngọc. Có hai sản phẩm về tai mũi họng của buôn làng thì chị Ngọc làm quản lý nhãn của Heviho, nhãn còn lại được quản lý bởi chị Huyền. Cô gái gần trẻ nhất buôn làng. Nhãn Afree ra đời trong bối cảnh dịch Covid đang có những diễn biến vô cùng phức tạp và để lại những hậu quả vô cùng to lớn đối với nước nhà và trên toàn thế giới. Nhãn Afree xuất hiện với sứ mệnh không chỉ giúp chúng ta phòng chống, ngăn ngừa các bệnh do vi khuẩn và virus thông thường trên hệ hô hấp mà còn được kỳ vọng nhiều hơn thế khi có thể xem như một giải pháp giúp chúng ta giảm thiểu khả năng lây lan và dương tính với virus Corona trong đại dịch Covid -19. Chính vì vậy, đây là một sản phẩm ấp ủ nhiều tâm huyết của ban lãnh đạo công ty và toàn thể nhân viên công ty.Bên cạnh việc là quản lý nhãn của nhãn Afree đầy tiềm năng, cô gái tài năng này còn quản lý luôn nhãn X3 Immune, một sản phẩm với thành phần chính từ Xuyên Tâm Liên giúp hỗ trợ tăng cường sức đề kháng. Bộ đôi X3 Immune và Xịt họng Afree chính là bộ đôi vàng không thể thiếu của mỗi con dân Thái Minh trong mùa dịch này. Hi vọng, với sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, sự quyết đoán và bản lĩnh, chị Huyền sẽ giúp bộ đôi Afree và X3 Immune đạt được bước tiến mới trên chặng đường hoàn thành sứ mệnh của mình.Gần đây, có một tin rất vui là buôn làng của chúng ta đã phá vỡ lời nguyền “10 tỷ”. Có được sự thành công vang dội này không thể không kể đến sự đóng góp to lớn đến từ nhãn Bình Vị. Nhắc đến sự phát triển của nhãn Bình Vị thì có công không hề nhỏ của người quản lý nhãn là anh Việt. Nếu có một sự so sánh nào đó giữa tướng tá và đường quan lộ thì không có sự so sánh nào hợp lý hơn giữa thân hình anh Việt và sự phát triển của nhãn Bình Vị. Nếu cứ duy trì tướng tá này, chắc chắn nhãn Bình Vị và con đường quan lộ của anh Việt sẽ còn phát triển lớn mạnh hơn nữa trong tương lai.Mọi người đừng nghĩ anh Việt béo nhé, anh Việt không hề béo, anh Việt chỉ sở hữu gương mặt tròn trịa nhìn rất phúc hậu cộng thêm chiếc đầu đinh 3 phân khiến anh càng thêm phần đầy đặn.Nhưng mọi người đừng nhìn mặt mà bắt hình dong, gương mặt phúc hậu khả ái không đồng nghĩa với hành động mọi người ạ. Anh rất lầm lì, nhưng anh hành động vô cùng chớp nhoáng và mau lẹ, Mỗi tiếng “ú ớ” phát ra trong giờ silent hours thì đã yên vị trong “sổ” của anh. Anh không nói mà anh thực hiện bằng hành động, biệt danh Việt cảnh sát cũng ra đời từ đây. Kể cả già làng mà phạm lỗi anh cũng phải phạt theo đúng quy định, cấm ai có thể lọt khỏi tầm mắt của cảnh sát.Đường quan lộ hanh thông là thế, đường tình duyên cũng thông thoáng không kém phần, thoáng đến mức chưa từng có bóng hồng nào vương lại nơi anh. Đã 27 mùa khoai sọ anh chưa lọ mọ cùng ai kia, mọi người trong buôn làng cũng nhiệt tình giới thiệu cho anh đủ giai nhân mỹ lệ, nhưng không biết có phải do anh kén chọn hay tình duyên chưa đến mà anh không ưng mắt cô nào. Hi vọng, sau bài viết này anh sẽ có được một người nâng khăn sửa túi để bớt cô đơn khi gió đông sắp về.Đấy, nhắc đến chuyện tình duyên mà quên đi chị Vân Anh thì quả thực là một sự thiếu sót to lớn. Nữ thần tình yêu, chuyên gia tình cảm, bà hoàng lãng mạn dáng người mảnh mai không che lấp được một tâm hồn đẹp. Mọi người thường truyền tai nhau về bí quyết để có được thân hình “cò hương” của siêu mẫu là ăn ít, điều đó có thể đúng nhưng chắc chắn không phải nói chị Vân Anh. Bí quyết của chị là chiếc bụng thần kỳ ăn không hề biết béo cộng thêm việc thường xuyên tập luyện thể dục thể thao đều đặn mỗi ngày khiến chị luôn giữ được một vóc dáng mà bao người mơ ước cùng một cơ thể khỏe mạnh. Đó chính là lí do chị và team giành giải nhì trong cuộc thi chinh phục đỉnh Fansipan năm đó.Cũng một cô gái sinh năm 94, sở hữu nét đẹp nhẹ nhàng và vô cùng hòa đồng chị Chiên. Chị còn được biết đến là cô gái thân thiện nhất phòng. Các cụ xưa nói cấm có sai “lắm mối tối nằm không”, mặc dù cũng tham gia hết các khóa đào tạo “chống ế”, “cách chọn chồng” của già làng Thái nhưng chị vẫn đơn bông lẻ chiếc.Năng động, hoạt bát, thân thiện và hay cười là những gì người khác dễ thấy nhất khi lần đầu gặp chị. Nhưng ghi dấu ấn sâu sắc nhất phải kể đến sở thích có phần khác lạ của chị. Chị bị dị ứng với tôm tép, cua đồng nhưng chị có thể ăn được mà đúng ra là mê món King Crabs (gọi vậy cho nó Tây để mọi người không biết nó là cua Hoàng Đế) và Tôm Hùm Alaska. Bỏ qua những điểm đó, thì chị vẫn là cô gái tuyệt vời xứng đáng có nhiều người theo đuổi. Hi vọng buôn làng trong thời gian sắp tới sẽ có cặp đôi mới đơm bông kết nụ, thân càng thêm thân.Mọi người có ai xem phim Phía trước là bầu trời không nhỉ? Mọi người ấn tượng nhất với nhân vật nào? Sau khi bộ phim ra mắt hơn một thập kỷ thì cái tên tự dưng nổi như như cồn dậy sóng các trang mạng xã hội chính là chị Nguyệt thảo mai. Không biết có phải trùng hợp hay không mà buôn làng cũng có một chị Nguyệt “thảo mai”. Nhưng khác hoàn toàn với các tên, chị Nguyệt thảo mai lại là người uy tín và trung thực nhất cái buôn làng này. Thế nên chị được nhận một nhiệm vụ vô cùng cao cả chính là cầm quỹ của cả phòng.Chị là giám đốc tài chính kiêm kế toán trưởng của buôn làng. Chị được mệnh danh là người phụ nữ quyền lực nhất của buôn làng, chị có mặt trong hầu khắp các sự kiện từ thành thị đến nông thôn, từ sân golf đến sân bóng đá… tất thảy mọi hoạt động của buôn làng đều có chị tham gia. Ấy vậy nên chị mới được mọi người yêu quý và tín nhiệm như vậy.Không biết có phải cơ duyên hay không nhưng người ngồi bên cạnh anh Việt cảnh sát lại chính là chị Nguyệt “thảo mai”. Đúng là những cơ quan đầu não thường ở cạnh nhau.Bên tay phải chị Nguyệt là cảnh sát Việt, bên tay trái chị chính là chị Lê Thanh Hằng quản lý nhãn Lohha Trí Não. Ấn tượng với chị ngay từ buổi đầu đi học lớp Từ khóa trước khi vào công ty. Dáng người dong dỏng cao, mái tóc tém đoán chắc chị cũng phải là cô gái cá tính lắm đây. Nhưng khi làm chung công ty mới biết, chị là kiểu bên ngoài hổ báo vậy chứ bên trong Hello Kitty.Chị cũng là quản lý của nhãn có “nhiều đất diễn nhất công ty”. Phòng Marketing hi vọng chị sẽ mang một làn gió mới giúp nhãn Trí Não trở thành một trong những nhãn lớn mạnh của công ty trong thời gian sắp tới.Cô gái cuối cùng của team “đẻ con zai” chính là chị Yến. Dáng người nhỏ bé không thể che lấp được giọng nói đầy nội lực của chị, ta nói cái chất giọng đặc biệt có thể chạm tới 8 quãng tám mà hiếm có ca sĩ nào có thể chạm đến được ấy vậy mà lại ngự trong cơ thể nhỏ bé ấy.Chị mệnh Thổ Lộ Bàng Thổ, nhưng duyên số đưa đẩy khiến chị ngồi cạnh 3 người mệnh Hỏa (chị Chiên Anh Việt chị Hằng), bảo sao bộ đôi Tràng Phục Linh và Plus cứ lớn mạnh không ngừng. Hi vọng rằng vùng đất lành chim đậu cộng với sự nhiệt huyết hết mình của cô gái đầy nội lực này sẽ giúp bộ đôi Tràng Xanh Đỏ của chúng ta sẽ cán những mốc mới chưa từng có trong lịch sử.Người ta hay nói gái một con trông mòn con mắt, chắc chắn là nói chị Hương không sai. Một chồng, một con nhưng body của chị, Ngọc Trinh mà đứng cùng, cũng phải thốt lên “kẻ tám lạng, người nửa cân”.Nếu ai đó hỏi em có sự khác biệt nào khi làm việc tại phòng Marketing Thái Minh? Thì chắc chắn chính là bộ phận mang một cái tên lạ nhưng hóa ra lại quen bộ phận tối ưu hóa. Và cô gái chủ chốt của bộ phận này không ai khác chính là chị Phương Liên. Cô gái yêu màu hồng và ghét sự giả dối nhưng vô cùng mạnh mẽ và quyết đoán.Chị yêu công nghệ và thích tìm tòi, khám phá những cái mới mẻ góp phần không hề nhỏ trong những bước chuyển mình của phòng marketing Thái Minh nói riêng hay của Thái Minh nói chung.Nếu tính theo các bộ phận trên cơ thể từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài thì chúng ta đã đi qua Tóc (Maxxhair), Não bộ (Lohha Trí Não), Mũi Họng (Heviho và Xoang Bách Phục, Afree), Nhũ Đan, Dạ Dày (Bình Vị Thái Minh), Đại Tràng (Tràng Phục Linh và Tràng Phục Linh Plus), Tuyến tiền liệt (Vương Bảo) và đến cuối cùng Hậu môn (Cotripro) thì không thể không kể đến “bộ khung” nâng đỡ tất cả chính là hệ xương khớp và không ai khác chính là anh Lê Công Huy quản lý nhãn Khương Thảo Đan.Ấy cho câu Gái Xuân Mai, trai Yên Thế chàng trai sinh năm 93 tài năng đến từ quê hương Bắc Giang khiến bao người ấn tượng từ cái nhìn đầu tiên. Nhớ ngày đầu khi mới bước chân vào công ty, chỉ nghe mọi người nói về một anh quản lý nhãn Khương là “thánh soi” nên trong đầu em lúc đó chỉ đoán anh còn khá trẻ thôi. Nhưng khi gặp ở ngoài, điều khiến em bất ngờ chính là vẻ ngoài chỉn chu nhìn có vẻ hơi “đa cấp” nhưng lại rất hòa đồng với mọi người và trong công việc thì vô cùng nghiêm túc. Chúc anh và nhãn Khương Thảo Đan sẽ phát triển hơn nữa trong tương lai.Cô gái với đôi mắt một mí vô cùng ấn tượng chị Trang, bước chân ra từ một lớp chuyên Văn nhưng chị lại muốn thử thách mình khi chọn theo học khối tự nhiên ở những năm cấp 3. Bằng ấy năm ngồi trên ghế nhà trường, thỉnh qua hết các lớp chuyên cả toán lẫn văn đã đào tạo nên một cô gái văn võ song toàn. Hi vọng với sự kết hợp ăn ý giữa anh/chị Việt Trang thì nhãn Bình Vị sẽ đạt được những thành công mới, bước tiến mới.Tất cả họ, những con người với nhiều màu sắc khác nhau, những tính cách khác nhau, họ hợp lại với nhau tạo thành những mảnh ghép hoàn hảo mang tên Marketing Thái Minh. Họ chính là GIA ĐÌNH.Kỷ niệm 10 năm Thái Minh, em chia sẻ một chút câu chuyện về buôn làng của mình. Đây là những ấn tượng, những kỷ niệm của em hơn 5 tháng gắn bó cùng đại gia đình Thái Minh. Chúc mừng Thái Minh 10 năm tuổi. Em hi vọng sẽ có nhiều cơ hội như vậy để chúng em được chia sẻ những trải nghiệm, những kỷ niệm vui buồn đã gắn bó cùng với Thái Minh, với gia đình thứ 2 này.Trịnh Thị Loan Trợ lý nhãn
Nếu được lựa chọn lại

Nếu được lựa chọn lại

Chắc hẳn, ai trong số chúng ta đi làm đều mang một mục đích duy nhất, là để có chi phí trang trải cuộc sống. Nhưng cô gái ngoài việc đó, cô tập trung nhiều hơn tới những trải nghiệm mà công ty mang lại, cũng như những bài học cuộc sống mà trường lớp không thể dạy cô.Vì vậy, vào một buổi sáng trong lành, cô gái đó bắt đầu một công việc mới với một niềm hứng khởi và hi vọng tràn đầy. Hứng khởi, vì đây là một trọng trách hoàn toàn mới so với những trải nghiệm trước đây. Hi vọng, bởi cô gái đã có những ấn tượng vô cùng tuyệt vời với tổ chức này. Và em là cô gái đó, để em chứng minh những điều em đã nói là sự thật.Ngày đầu đi làm, chắc hẳn ai cũng nghĩ sẽ thật buồn, thật chán, cảm giác thật xa lạ, lạc lõng. Nhưng hãy tin em, mọi người sẽ không cảm thấy vậy khi bắt đầu công việc mới tại tổ chức mà em đã nói phía trên – Công ty Dược phẩm Thái Minh. Vì sao ư? Vì mọi người sẽ vô cùng bận rộn với những trải nghiệm tuyệt vời tại nơi đây tới mức không còn thời gian để buồn chán hay xa lạ đâu ạ.Ấn tượng đầu tiên khi tới một nơi nào đó, không đâu khác là các chú bảo vệ, và công ty em cũng không ngoại lệ. Cách chú hỏi chuyện, cách chú tự hào khi kể về công ty, cách chú hỗ trợ mọi người, em đã nghĩ, công ty phải khiến chú tự hào thế nào mà chú luôn vui vẻ, hân hoan, làm tròn trách nhiệm công việc như vậy. Nếu dùng từ ngữ để miêu tả, em sẽ dùng hai từ “tận tâm” và “nhiệt thành”. Và thời điểm hiện tại, khi đã gắn bó với công ty hơn nửa năm, ấn tượng của em về chú vẫn ngày một tốt hơn.Tiếp tới, là số lượng nhân sự. Em đã thực sự choáng ngợp với phòng ban mà em được phân công, gần 100 nhân sự gần 100 cô gái (và thời điểm em viết những dòng này phòng em vẫn đang phát triển cả về số lượng và chất lượng, hi). Đọc tới đây chắc hẳn mọi người sẽ nghĩ, nhiều con gái chỉ lắm chuyện, nhiều chiêu trò chứ có gì mà ấn tượng. Nhưng, nếu em nói đó đều là những người con gái xinh đẹp, chu đáo và ấm áp mọi người có bất ngờ không? Và lí do là bởi những ánh mắt, nụ cười của từng người khi chào đón em, là cốc nước được mời tận chỗ em ngồi, là những câu chuyện giúp em dễ hòa đồng hơn, là khi lo sắp xếp chỗ ăn, chỗ ngủ cho em, và quan trọng hơn, những cô gái đó làm vậy không hề xuất phát từ yêu cầu của cấp trên (vì những ngày đầu em đi làm sếp của em bận rộn lắm, hihi).Tiếp nữa, là bữa cơm ạ. Mọi người lại đang nghĩ, ăn cơm thì có gì mà phải ấn tượng đúng không ạ? Nhưng thực sự cơm công ty em rất rất ngon, thậm chí còn nhiều món hơn ở nhà ba mẹ em nấu (xin lỗi ba mẹ nhưng con không kìm lòng được thật). Em nghĩ, tầng 7 nên đặt tên là Nhà hàng Thái Minh – Thai Minh restaurant, vì chưa có món gì là em chưa được ăn khi đi làm tại công ty cả từ bún đậu, bún vịt, bún sườn, cá, tôm, cua, … và ti tỉ món đặc sản. Không những vậy, chúng em ngồi bàn theo mâm giống như ăn ở nhà, cảm giác ấm cúng và thân thiết hơn rất nhiều. Viết tới đây, em xin phép gửi lời cảm ơn tới toàn bộ các chị nhà bếp, và em xin khẳng định một trong những động lực giúp em đi làm hàng ngày là bữa cơm ạ.Một trong những điều ấn tượng tiếp theo, là con người nơi đây. Em đã chiêm nghiệm, đi làm ở Thái Minh chỉ có duy nhất áp lực về công việc. Bọn em không cần nịnh sếp, không cần lấy lòng đồng nghiệp, tất cả chúng em đều hướng về một mục tiêu coi đặt khách hàng là trung tâm và giúp phòng ban, công ty phát triển. Mặc dù, đội của em mỗi lần họp đều rất náo nhiệt, và đầy rẫy xung đột, thậm chí đã có một khoảnh khắc em cảm thấy choáng ngợp vì sự thẳng thắn và quyết liệt của mỗi người trong nhóm. Nhưng sau tất cả, chúng em rời khỏi công việc bằng sự gắn kết như chị em, cũng chưa có nơi nào, em thoải mái và tự tin chia sẻ cuộc sống cá nhân của của em, em chia sẻ không chút e dè rằng liệu mình có bị cười chê, chế nhạo. Và điều em nhận lại là lời khuyên răn chỉ bảo đúng nghĩa là người đi trước dẫn lối.Thực ra những ngày đầu đi làm, em còn nhiều ấn tượng lắm, nhưng để tổng kết lại em muốn viết vài dòng cho người đã khiến em chọn Thái Minh. Người chỉ gặp em qua ba lần phỏng vấn ngắn ngủi nhưng đã biết em đang tìm kiếm điều gì, người đã trực tiếp liên hệ với em và cho em thấy em nên làm gì trong quãng đường sự nghiệp tiếp theo và khiến em thấy Thái Minh phù hợp với em thế nào. Em cảm nhận được tâm sức của chị với em nói riêng và với Thái Minh nói chung, điều mà em chưa hề thấy được ở bất kỳ người sếp nào trước đây.Và cuối cùng, nếu được lựa chọn lại, em vẫn sẽ sẵn sàng bắt đầu với Thái Minh.Nguyễn Tú Anh Nhân viên Chăm sóc khách hàng
Em thật sự may mắn

Em thật sự may mắn

Vào được công ty thật sự em cảm thấy là một sự may mắn của em. Em học điều dưỡng ra trường trước khi gia nhập Thái Minh. Em có trải nghiệm làm tại hai nha khoa nhỏ. Khi vào với Thái Minh từ tháng 12 của năm 2018, lại thêm một may mắn nữa là đến tháng 5/2019 đã được tham gia kì nghỉ mát tại Đà Nẵng cũng là lần đầu tiên em được đi máy bay. Cảm giác nó thích gì đâu!Đến tháng 10 thì công ty tổ chức chường trình Về với Thái Sơn nhân dịp Thái Minh 8 tuổi và bố em cũng tham gia chương trình tại khách sạn JW Marriott. Em về thông báo tin này cho bố, bố em đã bảo chuẩn bị một bộ đồ complê để đi dự và bố em đã đi nói chuyện cho mọi người biết là đươc mời đi dự tiệc. Lúc đó, em đã cảm thấy rất vui.Nhưng sau khi bố em đi thăm nhà máy sản xuất Thái Minh Hi-tech, văn phòng Thái Minh và tham dự chương trình Về với Thái Sơn, vừa được quà vừa được trải nghiệm những cung bậc cảm xúc tại đó về nhà bố em đã cảm thấy rất vui. Ai đến nhà chơi bố em đều kể chuyện đến thăm công ty cái Linh, nhà máy của công ty nó sạch bóng không có một con kiến nào, ai vào cũng phải thay dép, máy móc ở đó nó cũng sáng bóng luôn, trên văn phòng sếp nó giới thiệu là bảng của từng phòng đều được tầm mắt vì như vậy sẽ không có sự phân cấp bậc. Em nghe bố em kể chuyện như vậy em cũng biết bố cũng đã tự hào vì con gái được làm việc trong một môi trường tốt.Rồi đến tết năm 2020, năm đầu tiên em đi làm mà được thưởng tết con số lên tới hơn chục triệu. Lần đầu tiên em có cảm giác mình đếm tiền mà sợ nhầm thế, rồi cứ đếm đi đếm lại. Lúc sau, em nhắn tin cho mẹ em số tiền em được thưởng mẹ em cũng vui thay em và cũng đi kể cho mấy cô đi chợ cùng.Vẫn chưa hết đâu ạ, ai hỏi em đi làm ở đâu bố mẹ em đều bảo đi làm tại công ty Dược Thái Minh mà hay quảng cáo trên tivi ấy, sản phẩm công ty nó dùng tốt lắm đấy. Mẹ em dùng Khương Thảo Đan và Dưỡng Não đều thấy có cải thiện. Bố em thì dùng Bình Vị Thái Minh, dùng hộp đầu tiên đã thấy đỡ trào ngược nóng cổ rồi. Bố em còn giới thiệu cả cho cậu của em dùng nữa. Không những vậy bạn bè chơi với em đều trầm trồ vì chế độ đãi ngộ của Thái Minh thật sự rất tuyệt: hay được đi du lịch, đi chơi, hay được tặng quà, gần như ngày kỉ niệm nào cũng có quà.Em thật sự may mắn! Cảm ơn Thái Minh nhiều.Mãi yêu!Nguyễn Thị Linh Nhân viên Chăm sóc khách hàng
Niềm tin của bố

Niềm tin của bố

Tôi của nhiều năm trước: cấp 1, cấp 2 đều đạt học sinh giỏi. Thi cấp 3, đỗ vào một ngôi trường chuẩn, được mọi người tín nhiệm bầu làm lớp trưởng kiêm bí thư, bảng điểm đẹp đẽ. Rồi, đùng một cái, trượt đại họcSau khi trượt đại học, nhà tôi không ủng hộ việc tôi đi học tiếp. Bởi bố mẹ tôi nghĩ: “chúng nó đi học mấy năm trời rồi cũng về đi làm may hết”. Tôi buồn. Tôi đi làm thời vụ ở công ty may theo ý muốn của bố mẹ. Bố mẹ tôi mừng ra mặt.Bạn bè nói ra nói vào, tôi bị tác động. Tôi nói chuyện với bố mẹ cho con đi học dược. Và bố mẹ tôi tuy không thích, nhưng vẫn đồng ý.Học nhanh nên khi ra trường, tôi xin vào công ty dược. Gắn bó gần 3 năm thì tôi xin về công ty Thái Minh để làm việc. Bố mẹ không hỏi han gì nhiều, chỉ hỏi đi làm có vất vả như công ty trước không. Tôi bảo công việc bây giờ của con đỡ hơn trước rất nhiều. Con không phải mang vác nặng nữa. Ánh mắt bố trầm ngâm hơn. Tôi nghĩ, chắc bố lại lo lắng cho con gái của bố rồi.Làm được một thời gian thì nghỉ lễ, tôi mang hai lọ X3-Immune và mấy món quà hôm đi làm được tặng về quê. Lần này về, thấy ánh mắt của bố đã rạng rỡ hơn trước rất nhiều. Tết đến, công ty gửi tặng hai hộp Đông trùng Hạ thảo và một bức thư. Bố gọi điện lên bảo: Ơ có cả thư con ạ!”. Rồi bố mang cả cho bà nội, mọi người đọc. Ai nấy đều khen công ty con gái bố. Bố vui, tôi cũng vui.Đợt dịch vừa rồi, tôi phải ở lại nhà máy làm việc. Công ty và tập đoàn cũng gửi quà về tận nhà cho người thân. Bố mẹ tôi thích lắm, bảo công ty này chu đáo, gửi quà liên tục, lại còn có cả thư. Hết 3T, tôi tham gia cuộc thi ảnh 3T Thái Minh, thế là thắng cuộc lại được thêm 2 đôi giày về cho bố mẹ. Cả nhà có quà, bố mẹ tôi vui lắm, niềm vui lại nhân lên nhiều lần.Hôm trước, thấy em gái bảo: “bố bảo em học dược, rồi sau này xin vào chỗ như chị Oanh làm. Làm ở chỗ đấy bố thấy được lắm!”. Tôi nghe xong thì vui lắm. Đúng là chẳng có gì hạnh phúc hơn khi thấy gia đình mình yên tâm vì mình đã lựa chọn được một chỗ làm tốt. Ngày trước, chính tôi đã đánh mất niềm tin từ bố, bây giờ, lựa chọn nơi làm việc đã giúp tôi khôi phục lại niềm tin từ bố mình.
Hai tiếng “Tự hào”

Hai tiếng “Tự hào”

Sinh ra trong một gia đình nghèo khó nên em hay là hai em của em cũng đã tự lập từ nhỏ. Bố mẹ nuôi mấy chị em em ăn học hết cấp bằng bạn, bằng bè cũng là giỏi lắm rồi. Bố mẹ em hay khoe rằng, con người mất mấy trăm triệu xin việc, con mình chả mất đồng nào mà có công việc ổn định, lương thưởng đều đặn lại còn công ty ngon lành, xịn xò. Thực ra, ngày xưa khi đi phỏng vấn hay xin vào công ty, em đều tâm sự hết với mẹ. Mẹ em cứ động viên cũng chỉ mong con gái có công việc ổn định vì lấy chồng xa bố mẹ cũng chả giúp được gì. Cứ nghĩ nó làm việc gì thì làm, công ty chắc cũng bình thường thôi vì làm gì có ô có dù hay có giỏi giang, điều kiện đâu mà xin vào được những công ty ngon lành đình đámNhưng rồi đến tháng 10 năm 2019, khi công ty tổ chức sinh nhật tròn 8 tuổi, cũng là đúng đợt công ty mời bố mẹ nhân viên tham gia chương trình Tri ân Về với Thái Sơn. Ở nông thôn, lại ít đi đây đi đó, con gái lấy chồng Hà Nội có ra thăm cũng chỉ đi xe khách nên chưa được đi máy bay bao giờ, lúc đó bố mẹ em được công ty đặt hẳn cho cả máy bay lại còn quan tâm từng bữa ăn giấc ngủ. Rồi cả những bữa tiệc tri ân, thuê xe đi tham quan khắp thành phố, đi thăm công ty, nhà máy, đặc biệt lại còn cho quà mang về. Nên khi về quê, bố mẹ em khoe khắp, đi đâu cũng khoe. Mỗi lần em về quê mọi người ríu rít hỏi: nghe bảo cháu làm công ty hoàng tráng lắm, không chỉ quan tâm cho nhân viên mà còn cả phụ huynh.Rồi đợt lũ lụt miền trung năm ngoái, công ty cũng quan tâm đến gia đình, đồng nghiệp và công ty ủng hộ , hỏi han nên bố mẹ em xúc động lắm. Đấy, thế nên bố mẹ em lại được cái đà đi khoe con gái tôi không mất tiền xin việc mà lại ngon lành.Thế nên, để nói về người thân nghĩ như nào về nơi bạn làm việc, thì chắc bố mẹ em không biết dùng từ gì ngoài hai từ Tự Hào. Tự hào lắm! Tự hào vì con mình đang làm việc trong một công ty tốt, uy tín, môi trường làm việc văn minh, công ty sạch sẽ và đặc biệt là có chỗ ăn chỗ nghỉ đảm bảo sức khoẻ. Tối ăn xong xem trên ti vi thấy sản phẩm Thái Minh quảng cáo, bố mẹ hay trêu rằng đấy công ty nó đấy ạ, mọi người mua dùng đi, tốt lắm.Bản thân em cũng vui vì ít nhất nơi làm việc của mình mang lại niềm an ủi yên tâm phần nào cho bố mẹ. Em luôn khắc cốt ghi tâm những lời bố mẹ dặn rằng: công ty mang lại cuộc sống cho con, quan tâm con và gia đình thì con phải cố gắng làm việc tận tâm mà đền đáp. Chắc chắn rồi, sẽ mãi luôn gắn bó và đồng hành cùng công ty suốt chặng đường dài để cùng nhau phát triển hơn nữa. Đó cũng là điều mà bố mẹ thấy hạnh phúc phần nào!Nguyễn Thị Bích Vân Nhân viên Chăm sóc khách hàng
“Thôi, công ty tốt là được rồi con ạ!”

“Thôi, công ty tốt là được rồi con ạ!”

Đó là chính xác những gì ba em nói khi nghe em kể về công ty của em – Thái MinhVào Thái Minh vừa là tình cờ, vừa là chủ đích. Khi nhận được thông tin công ty chuẩn bị bữa trưa, em cũng không vui lắm – vì em không phải tuýp người ăn uống. Nhưng sau đó, đã hoàn toàn bị chinh phục, thật đúng là con đường nhanh nhất là đi qua dạ dày. Ở nhà, em cũng thuộc tuýp kén ăn, ba mẹ đều biết và đều ngầm hỏi ý kiến trước khi chuẩn bị. Sau những bữa cơm đầu tại công ty, cứ cách vài ngày ba lại hỏi dạo này ăn uống thế nào? Và sau khi nghe em liệt kê những món đã được thưởng thức. Ba lại nói: “Vậy thì ổn rồi!”Em đi làm là gần Tết. Lại một điều bất ngờ nữa làm em cảm thấy xao xuyến. Công ty vận chuyển tới tận nhà Đông trùng Hạ thảo biếu bố mẹ. Và dĩ nhiên lại một lần nữa em thấy ba yên tâm về nơi em làm việc. Bởi chưa bao giờ ba em sử dụng thuốc, hay thực phẩm chức năng. Nhưng đợt Tết vừa rồi, ba đã uống đều đặn, và bảo: “Chắc là quý lắm!”Sau đó Hà Nội bùng dịch, lại một lần nữa em nhận quà từ công ty: X3-immune, VFree. Em không sử dụng, vì em thấy sức khoẻ em có đủ để trải qua. Em để ba và em gái dùng. Thời gian dịch bệnh nhưng chưa giãn cách, ba em vẫn chạy xe đều, nhưng trộm vía gia đình em đều vẫn khoẻ mạnh, ba cũng không sụt sịt mũi mỗi khi trời ẩm ương. Ba không nói gì, nhưng nhìn lọ đựng hết là em hiểu ba tin tưởng em, tin tưởng công ty nhường nào!Thời điểm bắt đầu có văcxin, em lại nhận được thông tin công ty sẽ đăng ký tiêm cho nhân viên và bố mẹ. Và tới thời điểm hiện tại, khi tình cờ nghe ba nói chuyện với bạn, ba vẫn nhắc: “công ty con gái tao cũng đăng ký tiêm cho nhân viên và bố mẹ”. Mặc dù vì một số lý do, mà hiện tại các phường đã tổ chức tiêm đại trà. Nhưng, dù kết quả có là gì, thì hành động của công ty cũng khiến ba em yên tâm và tự hào.Và còn vô số, vô số những chi tiết dù nhỏ nhưng em cảm nhận được ba đã hoàn toàn yên tâm, tin tưởng khi em làm việc tại Thái Minh. Em cũng không biết nói gì hơn, vì mọi việc công ty làm em nghĩ đều đã được ghi nhận bằng hành động, lời nói của ba “Thôi, công ty tốt là được rồi con ạ!”Nguyễn Tú Anh Nhân viên Chăm sóc khách hàng
“Người trẻ, có tâm mà lại có tầm, Con hãy làm ở đấy đến khi lấy sổ hưu nhé!

“Người trẻ, có tâm mà lại có tầm, Con hãy làm ở đấy đến khi lấy sổ hưu nhé!

Đó là câu nói của bố khi nhận được món quà là hộp Đông trùng Hạ thảo của Tập đoàn Thái Minh tặng và đọc bức thư tay do chính Chủ tịch Tập đoàn nhắn gửi.Thực sự, ngày đầu khi mới bỏ công việc nhà nước là một chuyên viên Tư pháp tại một phòng Tư pháp cấp huyện ra môi trường doanh nghiệp để làm mình đã gặp phải sự phản đối của khá nhiều thành viên trong gia đình. Đặc biệt là bố mình vì bản thân ông là một cán bộ hưu trí với bao nhiêu năm cống hiến cho nhà nước. Với ông là cán bộ công chức nhà nước luôn gắn liền với sự ổn định và nhàn hạ. Vì thế, ông cũng mong con gái mình được ổn định và nhàn hạ.Nhưng trải qua hai lần thay đổi môi trường làm việc từ nhà nước ra Tập đoàn Tuần Châu giờ lại là một nơi hoàn toàn mới là Tập đoàn Thái Minh. Bố mình đã nhận thấy sự thay đổi của bản thân mình. Năng động hơn, hài hòa hơn, ít buồn vì gia đình chồng hơn và đặc biệt biết lắng nghe bố mẹ nói nhiều hơn; thu nhập cũng ngày càng được tăng lên. Và ông đã dần ủng hộ con đường đã chọn của mình. Mình cũng thường xuyên kể cho bố nghe về công ty, các mối quan hệ trong công ty và các sản phẩm của công ty. Bố mình bị thoát vị địa đệm rất nặng, kèm thoái hóa gần hết các đốt sống, cong vẹo cột sống. Nhưng sợ tốn kém nên ông không chữa trị ngay mà để đến giờ hai chân bị teo lại, đi lại khó khăn kèm theo các cơn đau xương khớp hành hạ mỗi khi trái nắng trở trời. Khi vào làm ở công ty, mình đã được biết đến Khương Thảo Đan và mình đã mua cho bố uống và các cơn đau của ông đã giảm đi rất nhiều, giờ mình vẫn duy trì cho bố mình uống thêm cả Dưỡng Khớp của Thái Minh nữa.Nói về việc sử dụng thuốc của Thái Minh phải kể đến lần bố mình dùng thử sản phẩm An Kiện Vương. Bố được các bạn chăm sóc khách hàng gửi thuốc và hướng dẫn uống cũng như hỏi thăm tình hình khi dùng thuốc. Bố có nói được bạn nào tên là Oanh gọi điện hỏi thăm và hướng dẫn sử dụng thuốc. Bố còn khen bạn ấy có giọng nói nhỏ nhẹ và rất ngoan nữa chứ. Bố mình nói rằng đối với khách hàng mà công ty con chăm sóc như vậy thì ai cũng hài lòng. (Vì bố minh khá bảo thủ trong tất cả mọi việc kể cả việc dùng thuốc). Và từ đó trỏ đi là mỗi khi hết thuốc là bố lại gọi cho mình mua thuốc dưới công ty gửi về nhà cho bố. Ông còn kể cho các bạn hưu trí của ông về tác dụng của thuốc và một số bác hàng xóm trên quê mình cũng nhờ mình mua hộ thuốc để sử dụng.Mình nhận thấy bố đã vui hơn khi mình làm việc ở Thái Minh và còn đi khoe là công ty con gái làm có thuốc tốt dùng hiệu quả nữa. Và mình cũng thật bất ngờ khi Tết vừa rồi khi bố mình nhận được quà từ công ty, bố đã gọi điện cho mình và nói: “Ông Chủ tịch công ty con thật là tốt bụng, tử tế!”. Mình tiện mồm khoe là anh ấy rất trẻ bằng tuổi anh Cương (chồng mình). Ông lại nói thêm: “ông ấy đúng là người trẻ, có tâm mà lại có tầm, con hãy làm ở đấy đến khi lấy sổ hưu nhé”. Còn mẹ mình thì nhận được quà còn đi khoe với hàng xóm là công ty con gái tặng, rồi là hơn một triệu một lọ, tốt lắm… Bà còn kể bảo khi nào mua cho bà hai lọ bà uống thêm.Giờ đây mình nhận thấy không chỉ mình tự hào, mà cả bố mẹ mình cũng rất vui, rất tự hào khi mình được làm việc trong một môi trường công ty tốt và nhân văn như Thái Minh. Mình thực sự mong muốn gắn bó lâu dài với Thái Minh!Trần Thị Tuyết Mai Nhân viên Hành chính Nhân sự Nhà máy Thái Minh Hi-tech
Công việc của mình có ý nghĩa như nào ư ?

Công việc của mình có ý nghĩa như nào ư ?

Ý nghĩa lắm chứ 😄.Ngày xưa trước khi vào công ty, em đã từng làm sale của một công ty đông y. Lúc đó đi làm cũng ok lắm nhưng một thời gian càng làm em càng biết là tất cả các sản phẩm đó đều không rõ nguồn gốc, xuất xứ, mạo danh mình là bác si để tư vấn các loại sản phẩm đông y để cho ngườii khác dùng. Cảm thấy lòng áy náy vì bản thân đang hại người khác, khi đó là thứ thuốc mà được xem như lừa đảo. Thế nên là đi đâu hay làm gì ai hỏi em làm gì, làm ở đâu, công ty nào cũng chả dám nói, chỉ biết giấu giếm bản thân biết thôi ạ. Áy náy lắm rồi trong tâm lúc nào cũng băn khoăn, suy nghĩ, cứ nghĩ rằng mình đã không biết thì thôi, mình biết đó là thứ không tốt rồi mà vẫn mạo danh để bán cho người khác.Thế nên sau một thời gian gắn bó thì em đã xin nghỉ việc mà được bạn giới thiệu vào Thái Minh. Vì bản thận bạn cũng đã từng làm công ty cũ cùng em nên bạn ý hiểu rất rõ, và trước khi vào cty mình thì bạn ý cũng đã giới thiệu trước nào là có căng tin ăn cơm ngon không phải mang đi như cũ, rồi là công ty hịn hò, mọi thứ đều khác, hồi hộp lắm ạtextThế là em đi phỏng vấn 2 lần 3 lượt cũng được trúng tuyển và cố gắng làm việc cho tới vây giờ. Em đã cùng mọi người trong công ty, cùng các bạn và các anh, các sếp trải nghiệm gần ba mùa xuân xanh rồi. Thực sự để dùng từ ý nghĩa em cảm thấy nó chưa đủ ấy. Em chắc phải ví như đây là ngôi nhà thứ hai của em, cho em mọi thứ: công việc ổn định đến quan tâm lo lắng, mùa dịch giã như này các bạn em phần lớn là thất nghiệp thậm chí người thân trong nhà em cũng thế. Chỉ riêng em là có công việc ổn định, thu nhập ổn hàng tháng, lại còn có thời gian lo lắng cho gia đình.Thực sự em biết ơn, biết ơn bản thân, biết ơn mọi người trong gia đình Thái Minh đã cho em được ngày hôm nay, cho em được học hỏi, được trải nghiệm, vui có, buồn có, khóc có và hạnh phúc có, cho em những cung bậc cảm xúc và những kinh nghiệm trong cuộc sống mà thực sự cả đời em không bao giờ quên. Ý nghĩa lắm ạ!Giờ được trở thành một người con trong gia đình Thái Minh, em như được toả sáng, được làm việc hết mình, được mọi người quý mến, thậm chí là được hàng xóm hay là người thân luôn tự hào vì công ty rất tốt. Không chỉ quan tâm đến nhân viên mà còn cả gia đình nữa, một công việc mà không phải ai cũng dễ dàng để có được. Giờ thì em được thoải mái để đi khoe với mọi người rằng em là người con của công ty Dược Thái Minh, chứ không giấu giếm những công việc không ra gì như cũ nữa. Và đó là cái mà em thấy thực sự tự hào và ý nghĩa trong cuộc đời em!Nguyễn Thị Bích Vân Nhân viên chăm sóc khách hàng
Kỉ niệm chăm sóc khách hàng không thể quên

Kỉ niệm chăm sóc khách hàng không thể quên

Tôi là một cô gái làm về chăm sóc khách hàng. Tới nay, tôi đã có gần bốn năm có lẻ gắn bó với công việc này. Ngày xưa, tôi chỉ biết đến nghề chăm sóc khách hàng thông qua các bạn Viettel. Thỉnh thoảng, tôi cũng túm 5 tụm 3 cùng đám bạn trêu tổng đài. Rồi sau này, không biết là nghề chọn người hay thế nào mà tôi lại gắn bó với nghề này như vậy.Bạn có biết, mỗi ngày, tôi có thể gặp trung bình khoảng 70-80 khách hàng, mỗi khách hàng là một cá tính và hoàn cảnh khác nhau. Trong những lần gặp gỡ đó, ngoài tư vấn về chuyên môn, tôi được lắng nghe vô vàn câu chuyện của khách hàng từ nhiều hoàn cảnh khác nhau. Đôi khi cũng nhờ những câu chuyện khách hàng chia sẻ mà tôi cảm thấy mình còn may mắn rất nhiều. Và đôi khi gặp những ông bà đã cao tuổi gọi lên tâm sự tôi lại nhớ về ông bà của tôi, rồi cả cha mẹ và người thân của tôi nữa. Và từ khi bước chân vào nghề, tôi đã thuần tính hơn rất nhiều. Tôi biết cân bằng cảm xúc hơn, biết lắng nghe hơn và yêu thương gia đình tôi hơn rất nhiều.Lắm lúc tôi cứ thẩn thơ nghĩ, giá kể như mình lớn nhanh hơn và làm công việc này sớm hơn thì khi đó sẽ biết được bệnh của ông bà sẽ mua thuốc cho ông bà uống để giảm bệnh.Ông, bà nội, ngoại của tôi đều mất sớm.Bà ngoại thì còn gắn liền được với tuổi thơ của tôi một thời gian. Tôi nhớ hồi đó là bà tầm 72 tuổi, khi ấy, tôi mới học lớp 6 thôi. Tự nhiên, bà bị run tay rồi hay quên nhiều lắm, bà ăn cơm cũng hay bị văng rồi có lần bà còn bị ngã chảy máu đầu. Khi ấy ở quê nên các bác cũng khômg hiểu hiết nhiều và đưa bà đi khám chữa vì chỉ nghĩ bệnh tuổi già thôi. Rồi chỉ được hai năm sau là bà bị tai biến nhẹ và yếu dần rồi mất. Tới giờ tôi vẫn đau đáu thương bà vì lúc đó tôi không giúp gì được cho bà vì không còn cơ hội nữa.Nói chuyện vui một chút, tôi vẫn hay ví von với đồng nghiệp mỗi khi gặp khách hàng khó tính là thôi nghề làm dâu trăm họ mà, cứ vô tư đi.Tôi cũng gặp nhiều khách hàng dễ tính nhưng không ít khách hàng khó tính. Tôi còn nhớ một lần tư vấn cho một chú ở Nha Trang. Chú bị ho và lần đầu tôi gửi cho chú một tháng trời là 6 hộp Heviho. Chú sử dụng thấy chuyển biến sau đó gọi lại đặt thêm một tháng nữa. Theo quy trình giao hàng của công ty, tôi chỉ điểm bán ra nhà thuốc nhưng chú nhất định không chịu, phải là đúng sản phẩm công ty gửi về chú mới sử dụng. Vậy là tôi đành nhờ chị trình dược bên tôi mang qua. Do là mùa dịch nên chị không đi lại được, chị mới nhờ shipper mang tới cho chú (nhà chị cách nhà chú khoảng 40 km). Và thế là chú gọi cho tôi, nói rằng sản phầm khác lần trước, đóng gói không cẩn thận như trước, chú không nhận đâu. Mặc dù đã giải thích hết mức, hướng dẫn tích điểm chú cũng không đồng ý, thế vậy là tôi đành goi chị trình dược bên tôi thông báo. Và chị không do dự gì, bảo tôi để chị chạy lên ý nhé, xem thế nào chú không nhận thì chị mang về vậy.Đợt đó Nha Trang dịch cũng vẫn ngặt, thế tôi mới hỏi:Chị ơi thế giờ gần trưa rồi, chị lên có xa không?Chị bảo: cũng tầm 40 km thôi, để chị đi test covid rồi thông chốt lên nhà chú.Tôi chỉ biết bảo chị đi cẩn thận nhé, chị vất vả thêm rồi thôi chịu khó. Hai chị em cười với nhau và thế là cùng nhau hỗ trợ chú. Cũng may mắn là chú sau khi được chị lên hỗ trợ chú đã nhận hàng và vui vẻ hơn. Vậy là cả hai chị em đều thở phào và tôi cũng đỡ áy náy với chị.Câu chuyện cũng chỉ có vậy nhưng tôi lại thầm cảm ơn sự tử tế của chị trình dược công ty tôi. Tôi không biết công ty các bạn thế nào? Nhưng ở hoàn cảnh nào, công ty tôi cũng luôn giải quyết cố gắng sao cho vui vẻ nhất. Vất vả đối với chúng tôi không ngại mà chỉ sợ khách hàng không hài lòng và mất niềm tin.Đó cũng chính là lí do tôi càng ngày càng yêu nghề, những năng lượng tích cực mà tôi được nhận khi nhìn nhận một vấn đề và tôi luôn áp dụng điều đó cho cả cuộc sống gia đình. Lắm lúc có những mâu thuẫn tôi luôn thở phào: khách hàng khó tính mình vẫn nhịn được vậy tại sao người thân mình lại không?Câu chuyện trải nghiệm của tôi khi làm chăm sóc khách hàng ở Thái Minh thì nhiều lắm nhưng sắp tới 12h rồi, tôi xin khép lai tại đây.Xin chào và hẹn gặp lại!Nguyễn Thị Mai Phương Nhân viên Chăm sóc khách hàng
Nghề kiểm nghiệm của em

Nghề kiểm nghiệm của em

Nhận được mail của Sếp Thái là có một cuộc thi kể về Nơi tôi làm việc làm em hứng thú lắm. Tuy là cũng không rảnh rỗi lắm nhưng cứ nói về công việc em đang làm thì dù đang bận em cũng muốn chia sẻ cho mọi người biết tầm quan trọng cũng như sự vất vả nghề mà em đã lựa chọn, đó là nghề kiểm nghiệm (kiểm tra chất lượng) và em đang làm ở vị trí Kiểm nghiệm hóa lý.Hiện tại, em đang được ở nhà ôm con vì em sinh em bé đang trong thời gian nghỉ 6 tháng, 4 tháng rưỡi trôi qua, còn một tháng rưỡi nữa là em được gặp Sếp, gặp những đồng nghiệp thân yêu của mình và cống hiến cho công ty những gì mình có thể làm được.Nói đến nghề của chúng em, đó là nghề kiểm nghiệm thì người ngoài ngành cứ nghĩ là nhàn nhã và sạch sẽ lắm nhưng không, đây là một nghề em nghĩ rằng nó độc hại nhất trong các phòng ban trong công ty dược phẩm, nhưng em vẫn chọn nó. Vì đây là một ngành nghề rất quan trọng, nó đem lại sự tin tưởng và an tâm cho sản phẩm mà công ty làm ra.Bất kỳ sản phẩm nào trước khi đi vào sản xuất và tung ra thị trường cũng đều cần phải trải qua quá trình kiểm tra chất lượng (kiểm tra nguyên liệu, tá dược, bao bì, bán thành phẩm, thành phẩm, độ ổn định) để đảm bảo sự hoàn hảo nhất cho sản phẩm. Quy trình đánh giá và kiểm tra chất lượng đó chính là nhiệm vụ chính của bộ phận Quality Control (QC).QC là một bộ phận không thể thiếu trong quy trình đánh giá và quản lý chất lượng. QC là giai đoạn kiểm tra, kiểm soát và đánh giá sản phẩm đã thực sự hoàn thiện hay chưa trước khi đóng gói, lưu hành rộng rãi trên thị trường. Công việc này thường được tiến hành đan xen với quy trình sản xuất sản phẩm để đảm bảo chất lượng đầu ra cũng như giảm thiểu các chi phí phát sinh.Nhờ hệ thống máy móc, trang thiết bị hiện đại mà công ty đã đầu tư như: máy HPLC, AAS, Quang phổ hồng ngoại, Quang phổ tử ngoại khả kiến UV VIS mà quy trình đánh giá và quản lý chất lượng sản phẩm ngày càng trở nên đơn giản. Vì vậy, chất lượng của sản phẩm được kiểm soát ngay từ những khâu sản xuất đầu tiên chứ không phải đến khâu đánh giá cuối cùng mới phát hiện được những sai sót, từ đó giảm thiểu được thời gian và chi phí sửa lỗi.Sứ mệnh những người làm QC là sản xuất và cung cấp những sản phẩm hoàn hảo nhất với chất lượng tốt nhất. Phòng kiểm tra chất lượng của công ty đã được công nhận đạt tiêu chuẩn quốc tế ISO/IEC-17025 về năng lực phòng thử nghiệm và hiệu chuẩn. Ðây là một kết quả mang nhiều ý nghĩa về chuyên môn cũng như thừa nhận pháp lý, là bước chuẩn bị quan trọng và cần thiết cho việc áp dụng tiêu chuẩn Thực hành tốt Phòng kiểm nghiệm thuốc (GLP).Chúng em làm việc trực tiếp tại nhà máy, phân xưởng và giám sát từng công đoạn của sản phẩm để tránh những rủi ro không đáng có trong quá trình sản xuất và cũng là người chịu trách nhiệm về sản phẩm từ khi bắt đầu nhập nguồn nguyên liệu đầu vào cho đến khi sản xuất sản phẩm tới tay người tiêu dùng cuối cùng.Công việc của nhân viên QC trong doanh nghiệp diễn ra thường xuyên, liên tục và đòi hỏi họ phải có kĩ năng giám sát, kĩ năng quản lý, kĩ năng xử lý nhanh, tính kiên nhẫn và khả năng chịu áp lực lớn. QC cũng là bộ phận đóng vai trò xây dựng nên tên tuổi, thương hiệu cho sản phẩm và doanh nghiệp.Nhớ lại, nhiều khi xưởng có mẫu cốm cần định lượng hoạt chất trong đó, nhưng bên xưởng lại trộn cốm vào buổi chiều muộn nên em phải ở lại chờ mẫu cốm đó trộn xong mới có mẫu để làm được, phải làm luôn để bên xưởng bao viên, ép vỉ sớm nhất có thể, và để kịp với tiến độ giao hàng. Cảm giác đang làm mà có ai đó đang chờ đợi kết quả của mình thì thực sự áp lực, nhưng em vẫn phải cẩn thận, tỉ mỉ để có kết quả chính xác nhất và cùng theo đó là mình phải biết sắp xếp được cái gì làm trước, cái gì làm sau để có thể trả kết quả cho bên bộ phận QA một cách nhanh nhất. Mùi hóa chất độc hại cùng với áp lực công việc, có khi các thùng trộn cốm trộn không được đều nhau, phải trộn lại, và theo đó chúng em phải định lượng lại các mẫu cốm đó. Tuy mệt nhưng em vẫn cảm thấy rất vui vì đã đem lại được kết quả chính xác cho những sản phẩm mà công ty làm ra, đem lại sự tin tưởng và yên tâm cho những người tiêu dùng.Và chính sự đầu tư trang thiết bị hiện đại cùng với những lời động viên của ban lãnh đạo công ty, sự nỗ lực và ham học hỏi của các thành viên phòng Kiểm tra Chất lượng đã tạo nên phòng phát triển như hiện nay. Em cũng muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc tới ban lãnh đạo công ty đã cho em cơ hội làm việc tại một nơi thân thiện nhưng cũng đầy năng lực ở Thái Minh Hi-tech.Em sẽ gắng trau dồi bản thân để bản thân em cũng như phòng Kiểm tra chất lượng ngày một hoàn thiện hơnEm xin chân thành cảm ơnYêu Thái Minh Thái Minh HitechĐỗ Thị Lập Nhân viên Hoá Lý
Ngày mai trời lại sáng

Ngày mai trời lại sáng

Thế là Hà Nội lại giãn cách toàn thành phố. Thật may mắn vì chúng tớ vẫn được đi làm và nhận lương đều đặn. Vẫn được ra đường vì sứ mệnh “mang thuốc tốt đến cho đời”.Thế nhưng, chúng tớ cũng vô cùng lo lắng. Hơn ai hết chúng tớ hiểu rằng, chúng tớ đang là những người có nguy cơ nhiễm cao nhất ở công ty. Vì rằng chúng tớ là một team có kho, có giao hàng, có sales admin. Và chúng tớ liên kết mật thiết với nhau trong vai trò là người cung ứng.Lần này (tháng 7,8/2021), dịch bùng phát mạnh. Lệnh giãn cách toàn thành phố được thực hiện. Như vậy, chúng tớ lại càng khó khăn hơn trong việc cung ứng thuốc cho khách hàng. Lần này số lượng người ở nhà tự cách ly trộm vía ít hơn, chỉ có một mình anh Việt (hồi tháng 5 là 3 người). Tớ gọi vui rằng anh ấy chính là “con cừu đen” của đội, vì có ba nhà thuốc F0 và F1 đều là anh ấy đi giao (trong đó có môt nhà là anh ấy đi hộ anh Khánh giao hàng). Chùm lây nhiễm ở nhà thuốc Đức Tâm 95 Láng Hạ làm chúng tớ đứng ngồi không yên. Cả phòng thức đến gần 12h đêm để đợi kết quả của anh Việt. Chúng tớ í ới suốt tối, vẫn đùa nhau là “thôi, đường cùng thì tất cả cùng nhau vào trại” 😊. Nhưng thực ra trong lòng ngổn ngang trăm bề. Nếu mà thì sao…Đối với tớ, đội giao hàng luôn là những chiến binh mạnh mẽ, dũng cảm nhất. Ở đó có những con người luôn luôn vui vẻ và nhiệt tình. Dù thinh thoảng có hay chí chóe, nhưng vẫn luôn hỗ trợ nhau hoàn thành nhiệm vụ. Lệnh giãn cách càng nghiêm, giao hàng đi lại càng khó khăn. Một ngày không biết phải đi qua bao nhiêu cái chốt, đến mỗi chốt lại giải trình, lại xin xỏ. Rồi có khi vào đến nơi thì nhà thuốc đóng cửa, nhà thuốc trong vùng phong tỏa. Việc giao hàng và nhà thuốc nhận hàng tại một nơi không phải nhà thuốc cũng không hiếm gặp, có khi là giữa ngã tư đường, có khi là điểm đầu chốt chặn…Và cũng có những đơn hàng, cho dù đã rất vất vả cũng không được nhận hàng, do nhiều lý do khác nhau. Thế là chặng đường đi về lại dài thêm.Có những góc khuất của giao hàng mà bình thường mọi người sẽ không nhận ra được. Đó là những suy nghĩ luôn thường trực trong đầu rằng “nếu mình bị dính virus thì gia đình sẽ thế nào, công ty có ảnh hưởng gì không?” Là những bữa cơm trưa ăn vội vàng để buổi chiều lại tiếp tục với hành trình mới. Là những buổi tối, giao xong đơn hàng cuối cùng cũng gần 8h. Là sự bực bội, khi một ngày ngoài việc ra ngoài nắng mưa vất vả còn có cả những đòi hỏi giấy tờ ở khắp mọi nơi. Là những lần mang hàng ra bến bãi rồi lại mang về vì xe không chạy, xe không xin được giấy phép…Thế nhưng, cho dù có khó khăn thế nào đi chăng nữa. Chúng tớ cũng sẽ đồng lòng và hết mình vì công việc. Hơn ai hết, chúng tớ hiểu rằng thời gian khó khăn nhất rồi cũng sẽ qua. Mọi thứ sẽ trở về trạng thái bình thường mới. Và rồi, sẽ lại đến những ngày chúng tớ được vừa đi giao hàng vừa hát ở những cung đường Hà Nội phồn hoa!Ninh Thị Hà Phương Trưởng phòng Cung Ứng
Bảy năm Thanh Xuân tôi đã làm Chăm sóc khách hàng

Bảy năm Thanh Xuân tôi đã làm Chăm sóc khách hàng

Tôi tốt nghiệp Cao đẳng năm 2014 và nộp CV xin việc vào Thái Minh khi tình cờ tìm kiếm việc làm trên mạng. Tôi đã rất vui khi mình trúng tuyển, và Thái Minh cũng là đơn vị đầu tiên tôi ký hợp đồng làm chính thức sau khi ra trường.Kể từ ngày đó, tôi đã gắn liền với công việc CSKH …Trước khi kể tiếp, tôi xin nói một chút về ông nội – người mà tôi thương yêu nhất. Ông tôi mất vào năm tôi học lớp 9. Với tôi, ông là người ông hiền từ và rất yêu thương con cháu. Trong ký ức của tôi, ông nội hay bị đi tiểu để rớt ra ngoài, và đã có lần ông đã khóc vì bị bố tôi mắng nặng lời. Mãi cho đến thời điểm tôi làm CSKH, tôi mới biết, có thể tuyến tiền liệt của nội đã bị phì đại, và có lẽ thời điểm đó ông đi tiểu đã rất khó khăn mà trong nhà tôi không ai hay biết. Tôi đã cảm thấy rất day dứt và hối hận cho đến giờ vì đã không giúp đỡ được ông tại thời điểm đó.Với câu chuyện đó, tôi luôn mang trong mình tâm thế chăm sóc khách hàng như chăm sóc ông nội người thân mà tôi thương yêu.Tôi hiểu rất rõ công việc của mình là cần hỗ trợ, chăm sóc, giúp đỡ tất cả “ông nội” đang dùng sản phẩm của Thái Minh.Tôi tự hào với công việc mình làm hàng ngày. Tôi mong muốn từng lời tư vấn của mình có thể giúp đỡ hàng trăm, hàng nghìn, hàng triệu khách hàng đang bị bệnh có thể khỏi, có thể có một cuộc sống thoải mái nhất, để họ có thể giảm đi những đau đớn trong bệnh tật của mình.Tôi hiểu mình đang sống một cuộc đời có ý nghĩa và tôi hạnh phúc vì điều đó!Nguyễn Thị Nga