Tôi là một cô gái làm về chăm sóc khách hàng. Tới nay, tôi đã có gần bốn năm có lẻ gắn bó với công việc này. Ngày xưa, tôi chỉ biết đến nghề chăm sóc khách hàng thông qua các bạn Viettel. Thỉnh thoảng, tôi cũng túm 5 tụm 3 cùng đám bạn trêu tổng đài. Rồi sau này, không biết là nghề chọn người hay thế nào mà tôi lại gắn bó với nghề này như vậy.
Bạn có biết, mỗi ngày, tôi có thể gặp trung bình khoảng 70-80 khách hàng, mỗi khách hàng là một cá tính và hoàn cảnh khác nhau. Trong những lần gặp gỡ đó, ngoài tư vấn về chuyên môn, tôi được lắng nghe vô vàn câu chuyện của khách hàng từ nhiều hoàn cảnh khác nhau. Đôi khi cũng nhờ những câu chuyện khách hàng chia sẻ mà tôi cảm thấy mình còn may mắn rất nhiều. Và đôi khi gặp những ông bà đã cao tuổi gọi lên tâm sự tôi lại nhớ về ông bà của tôi, rồi cả cha mẹ và người thân của tôi nữa. Và từ khi bước chân vào nghề, tôi đã thuần tính hơn rất nhiều. Tôi biết cân bằng cảm xúc hơn, biết lắng nghe hơn và yêu thương gia đình tôi hơn rất nhiều.
Lắm lúc tôi cứ thẩn thơ nghĩ, giá kể như mình lớn nhanh hơn và làm công việc này sớm hơn thì khi đó sẽ biết được bệnh của ông bà sẽ mua thuốc cho ông bà uống để giảm bệnh.
Ông, bà nội, ngoại của tôi đều mất sớm.
Bà ngoại thì còn gắn liền được với tuổi thơ của tôi một thời gian. Tôi nhớ hồi đó là bà tầm 72 tuổi, khi ấy, tôi mới học lớp 6 thôi. Tự nhiên, bà bị run tay rồi hay quên nhiều lắm, bà ăn cơm cũng hay bị văng rồi có lần bà còn bị ngã chảy máu đầu. Khi ấy ở quê nên các bác cũng khômg hiểu hiết nhiều và đưa bà đi khám chữa vì chỉ nghĩ bệnh tuổi già thôi. Rồi chỉ được hai năm sau là bà bị tai biến nhẹ và yếu dần rồi mất. Tới giờ tôi vẫn đau đáu thương bà vì lúc đó tôi không giúp gì được cho bà vì không còn cơ hội nữa.
Nói chuyện vui một chút, tôi vẫn hay ví von với đồng nghiệp mỗi khi gặp khách hàng khó tính là thôi nghề làm dâu trăm họ mà, cứ vô tư đi.
Tôi cũng gặp nhiều khách hàng dễ tính nhưng không ít khách hàng khó tính. Tôi còn nhớ một lần tư vấn cho một chú ở Nha Trang. Chú bị ho và lần đầu tôi gửi cho chú một tháng trời là 6 hộp Heviho. Chú sử dụng thấy chuyển biến sau đó gọi lại đặt thêm một tháng nữa. Theo quy trình giao hàng của công ty, tôi chỉ điểm bán ra nhà thuốc nhưng chú nhất định không chịu, phải là đúng sản phẩm công ty gửi về chú mới sử dụng. Vậy là tôi đành nhờ chị trình dược bên tôi mang qua. Do là mùa dịch nên chị không đi lại được, chị mới nhờ shipper mang tới cho chú (nhà chị cách nhà chú khoảng 40 km). Và thế là chú gọi cho tôi, nói rằng sản phầm khác lần trước, đóng gói không cẩn thận như trước, chú không nhận đâu. Mặc dù đã giải thích hết mức, hướng dẫn tích điểm chú cũng không đồng ý, thế vậy là tôi đành goi chị trình dược bên tôi thông báo. Và chị không do dự gì, bảo tôi để chị chạy lên ý nhé, xem thế nào chú không nhận thì chị mang về vậy.
Đợt đó Nha Trang dịch cũng vẫn ngặt, thế tôi mới hỏi:
Chị ơi thế giờ gần trưa rồi, chị lên có xa không?
Chị bảo: cũng tầm 40 km thôi, để chị đi test covid rồi thông chốt lên nhà chú.
Tôi chỉ biết bảo chị đi cẩn thận nhé, chị vất vả thêm rồi thôi chịu khó. Hai chị em cười với nhau và thế là cùng nhau hỗ trợ chú. Cũng may mắn là chú sau khi được chị lên hỗ trợ chú đã nhận hàng và vui vẻ hơn. Vậy là cả hai chị em đều thở phào và tôi cũng đỡ áy náy với chị.
Câu chuyện cũng chỉ có vậy nhưng tôi lại thầm cảm ơn sự tử tế của chị trình dược công ty tôi. Tôi không biết công ty các bạn thế nào? Nhưng ở hoàn cảnh nào, công ty tôi cũng luôn giải quyết cố gắng sao cho vui vẻ nhất. Vất vả đối với chúng tôi không ngại mà chỉ sợ khách hàng không hài lòng và mất niềm tin.
Đó cũng chính là lí do tôi càng ngày càng yêu nghề, những năng lượng tích cực mà tôi được nhận khi nhìn nhận một vấn đề và tôi luôn áp dụng điều đó cho cả cuộc sống gia đình. Lắm lúc có những mâu thuẫn tôi luôn thở phào: khách hàng khó tính mình vẫn nhịn được vậy tại sao người thân mình lại không?
Câu chuyện trải nghiệm của tôi khi làm chăm sóc khách hàng ở Thái Minh thì nhiều lắm nhưng sắp tới 12h rồi, tôi xin khép lai tại đây.
Xin chào và hẹn gặp lại!
Nguyễn Thị Mai Phương Nhân viên Chăm sóc khách hàng