Những khủng khoảng ngày dịch
Danh mục web mobile Thái Minh

Những khủng khoảng ngày dịch

Cập nhật 01:42, 29/06/2022
Admin

Em đã có một khoảng thời gian ngắn gặp khủng hoảng trong đợt dịch vừa rồi, bị áp lực từ chính suy nghĩ của bản thân và công việc hàng ngày. Bắt đầu từ việc đột ngột thay đổi về nhận sự, có một chị trong nhóm chuyển công tác, một chị thì nghỉ việc. Tuy không cùng một thời điểm nhưng ngay sát lúc bạn mới chưa có đủ thời gian để làm quen theo kịp tiến độ của mọi người. Công việc mỗi ngày tăng đột ngột, kèm theo đó là tác vụ cũ của các chị. Chưa kể đến trong thời gian này khi trao đổi với khách hàng, đặc biệt với các khách hàng trong nam em đã gặp rất nhiều khách hàng tạm ngưng sản phẩm dù triệu chứng vẫn còn khó chịu bởi hai lý do chính là dịch không đi làm được nên không có kinh tế, hai là không thể mua được sản phẩm do nhà thuốc hết hoặc xa nhà, các anh (chị) trình dược viên cũng không thể hỗ trợ. Mà bản thân em đôi khi dễ bị tác động cảm xúc từ ngoại cảnh, khi phải nghe quá nhiều tin tức tiêu cực trong ngày tâm trạng của em dễ bị đi xuống hơn.

Những ngày thường em hay có những phương pháp để giúp tâm trạng đi lên, đôi khi đơn giản chỉ là ra ngoài đi đâu đó thoáng hơn để sắp xếp lại suy nghĩ lại, ăn hay uống món gì thật ngon, mọi thứ sẽ nhẹ nhàng qua đi. Nhưng lại đúng vào thời gian Hà Nội giãn cách, hạn chế ra ngoài, cả một khoảng thời gian chỉ ở trong nhà. Cuối ngày em có tập một vài bài tập thể dục nhưng cũng chỉ trong khuôn viên nhỏ, khiến em cảm thấy bí bách dễ suy nghĩ tiêu cực hơn, thậm chí là dễ cáu gắt với mọi thứ hơn.

Mất một khoảng thời gian mọi chuyện vẫn duy trì ở mức xấu, đến khi em nhận ra em không hề làm việc một mình và có còn có đồng đội bên cạnh. Trong một buổi chia sẻ vào thứ 6 cuối tuần của nhóm, em đã quyết định chia sẻ lại vấn đề em đang gặp phải với mọi người trong nhóm. Và việc đó đã giúp được em nhiều hơn em tưởng, khi mà các chị ai trong nhóm cũng đang gặp trường hợp như vậy nhưng cách tiếp nhận của mọi người khác nhau và tích cực hơn.

Các chị đã chia sẻ lại cho em những phương pháp mọi người đang làm để vượt qua. Buổi tối thỉnh thoảng mọi người dành thời gian gọi điện video nói chuyện với nhau nhiều hơn, không phải là vấn đề về công việc mà chỉ đơn giản những câu chuyện hằng ngày, hài hước. Em lựa chọn ban công thoáng mát để ngồi nói chuyện với mọi người, tâm trạng của em nhờ thế mà tốt hơn rất nhiều, không còn gò bó hay tiêu cực nữa. Em cũng đã áp dụng 1 trong 3 định luật của hiệu quả từ khoá học Transformer, thay vì chỉ có dừng lại ở đồng cảm với khách hàng, em đã chia sẻ với khách hàng những ngôn từ theo hướng tích cực hơn, mở ra cho khách hàng theo một tương lai tương sáng và có hi vọng hơn.

Theo như cách của anh Thái đã nói thì virus Corona thường sẽ tiêu diệt, loại bỏ những ai hay doanh nghiệp có bệnh lý nền trước. Và thật may mắn khi em đã phát hiện ra bệnh lý nền của mình sớm và có những người đồng đội tuyệt vời để có thể cùng em vượt qua và chống lại nó.

Nguyễn Thị Ngọc Ánh Nhân viên Chăm sóc khách hàng

Bài viết liên quan

Công việc của mình có ý nghĩa như nào ư ?

Ý nghĩa lắm chứ 😄.Ngày xưa trước khi vào công ty, em đã từng làm sale của một công ty đông y. Lúc đó đi làm cũng ok lắm nhưng một thời gian càng làm em càng biết là tất cả các sản phẩm đó đều không rõ nguồn gốc, xuất xứ, mạo danh mình là bác si để tư vấn các loại sản phẩm đông y để cho ngườii khác dùng. Cảm thấy lòng áy náy vì bản thân đang hại người khác, khi đó là thứ thuốc mà được xem như lừa đảo. Thế nên là đi đâu hay làm gì ai hỏi em làm gì, làm ở đâu, công ty nào cũng chả dám nói, chỉ biết giấu giếm bản thân biết thôi ạ. Áy náy lắm rồi trong tâm lúc nào cũng băn khoăn, suy nghĩ, cứ nghĩ rằng mình đã không biết thì thôi, mình biết đó là thứ không tốt rồi mà vẫn mạo danh để bán cho người khác.Thế nên sau một thời gian gắn bó thì em đã xin nghỉ việc mà được bạn giới thiệu vào Thái Minh. Vì bản thận bạn cũng đã từng làm công ty cũ cùng em nên bạn ý hiểu rất rõ, và trước khi vào cty mình thì bạn ý cũng đã giới thiệu trước nào là có căng tin ăn cơm ngon không phải mang đi như cũ, rồi là công ty hịn hò, mọi thứ đều khác, hồi hộp lắm ạtextThế là em đi phỏng vấn 2 lần 3 lượt cũng được trúng tuyển và cố gắng làm việc cho tới vây giờ. Em đã cùng mọi người trong công ty, cùng các bạn và các anh, các sếp trải nghiệm gần ba mùa xuân xanh rồi. Thực sự để dùng từ ý nghĩa em cảm thấy nó chưa đủ ấy. Em chắc phải ví như đây là ngôi nhà thứ hai của em, cho em mọi thứ: công việc ổn định đến quan tâm lo lắng, mùa dịch giã như này các bạn em phần lớn là thất nghiệp thậm chí người thân trong nhà em cũng thế. Chỉ riêng em là có công việc ổn định, thu nhập ổn hàng tháng, lại còn có thời gian lo lắng cho gia đình.Thực sự em biết ơn, biết ơn bản thân, biết ơn mọi người trong gia đình Thái Minh đã cho em được ngày hôm nay, cho em được học hỏi, được trải nghiệm, vui có, buồn có, khóc có và hạnh phúc có, cho em những cung bậc cảm xúc và những kinh nghiệm trong cuộc sống mà thực sự cả đời em không bao giờ quên. Ý nghĩa lắm ạ!Giờ được trở thành một người con trong gia đình Thái Minh, em như được toả sáng, được làm việc hết mình, được mọi người quý mến, thậm chí là được hàng xóm hay là người thân luôn tự hào vì công ty rất tốt. Không chỉ quan tâm đến nhân viên mà còn cả gia đình nữa, một công việc mà không phải ai cũng dễ dàng để có được. Giờ thì em được thoải mái để đi khoe với mọi người rằng em là người con của công ty Dược Thái Minh, chứ không giấu giếm những công việc không ra gì như cũ nữa. Và đó là cái mà em thấy thực sự tự hào và ý nghĩa trong cuộc đời em!Nguyễn Thị Bích Vân Nhân viên chăm sóc khách hàng

Kỉ niệm chăm sóc khách hàng không thể quên

Tôi là một cô gái làm về chăm sóc khách hàng. Tới nay, tôi đã có gần bốn năm có lẻ gắn bó với công việc này. Ngày xưa, tôi chỉ biết đến nghề chăm sóc khách hàng thông qua các bạn Viettel. Thỉnh thoảng, tôi cũng túm 5 tụm 3 cùng đám bạn trêu tổng đài. Rồi sau này, không biết là nghề chọn người hay thế nào mà tôi lại gắn bó với nghề này như vậy.Bạn có biết, mỗi ngày, tôi có thể gặp trung bình khoảng 70-80 khách hàng, mỗi khách hàng là một cá tính và hoàn cảnh khác nhau. Trong những lần gặp gỡ đó, ngoài tư vấn về chuyên môn, tôi được lắng nghe vô vàn câu chuyện của khách hàng từ nhiều hoàn cảnh khác nhau. Đôi khi cũng nhờ những câu chuyện khách hàng chia sẻ mà tôi cảm thấy mình còn may mắn rất nhiều. Và đôi khi gặp những ông bà đã cao tuổi gọi lên tâm sự tôi lại nhớ về ông bà của tôi, rồi cả cha mẹ và người thân của tôi nữa. Và từ khi bước chân vào nghề, tôi đã thuần tính hơn rất nhiều. Tôi biết cân bằng cảm xúc hơn, biết lắng nghe hơn và yêu thương gia đình tôi hơn rất nhiều.Lắm lúc tôi cứ thẩn thơ nghĩ, giá kể như mình lớn nhanh hơn và làm công việc này sớm hơn thì khi đó sẽ biết được bệnh của ông bà sẽ mua thuốc cho ông bà uống để giảm bệnh.Ông, bà nội, ngoại của tôi đều mất sớm.Bà ngoại thì còn gắn liền được với tuổi thơ của tôi một thời gian. Tôi nhớ hồi đó là bà tầm 72 tuổi, khi ấy, tôi mới học lớp 6 thôi. Tự nhiên, bà bị run tay rồi hay quên nhiều lắm, bà ăn cơm cũng hay bị văng rồi có lần bà còn bị ngã chảy máu đầu. Khi ấy ở quê nên các bác cũng khômg hiểu hiết nhiều và đưa bà đi khám chữa vì chỉ nghĩ bệnh tuổi già thôi. Rồi chỉ được hai năm sau là bà bị tai biến nhẹ và yếu dần rồi mất. Tới giờ tôi vẫn đau đáu thương bà vì lúc đó tôi không giúp gì được cho bà vì không còn cơ hội nữa.Nói chuyện vui một chút, tôi vẫn hay ví von với đồng nghiệp mỗi khi gặp khách hàng khó tính là thôi nghề làm dâu trăm họ mà, cứ vô tư đi.Tôi cũng gặp nhiều khách hàng dễ tính nhưng không ít khách hàng khó tính. Tôi còn nhớ một lần tư vấn cho một chú ở Nha Trang. Chú bị ho và lần đầu tôi gửi cho chú một tháng trời là 6 hộp Heviho. Chú sử dụng thấy chuyển biến sau đó gọi lại đặt thêm một tháng nữa. Theo quy trình giao hàng của công ty, tôi chỉ điểm bán ra nhà thuốc nhưng chú nhất định không chịu, phải là đúng sản phẩm công ty gửi về chú mới sử dụng. Vậy là tôi đành nhờ chị trình dược bên tôi mang qua. Do là mùa dịch nên chị không đi lại được, chị mới nhờ shipper mang tới cho chú (nhà chị cách nhà chú khoảng 40 km). Và thế là chú gọi cho tôi, nói rằng sản phầm khác lần trước, đóng gói không cẩn thận như trước, chú không nhận đâu. Mặc dù đã giải thích hết mức, hướng dẫn tích điểm chú cũng không đồng ý, thế vậy là tôi đành goi chị trình dược bên tôi thông báo. Và chị không do dự gì, bảo tôi để chị chạy lên ý nhé, xem thế nào chú không nhận thì chị mang về vậy.Đợt đó Nha Trang dịch cũng vẫn ngặt, thế tôi mới hỏi:Chị ơi thế giờ gần trưa rồi, chị lên có xa không?Chị bảo: cũng tầm 40 km thôi, để chị đi test covid rồi thông chốt lên nhà chú.Tôi chỉ biết bảo chị đi cẩn thận nhé, chị vất vả thêm rồi thôi chịu khó. Hai chị em cười với nhau và thế là cùng nhau hỗ trợ chú. Cũng may mắn là chú sau khi được chị lên hỗ trợ chú đã nhận hàng và vui vẻ hơn. Vậy là cả hai chị em đều thở phào và tôi cũng đỡ áy náy với chị.Câu chuyện cũng chỉ có vậy nhưng tôi lại thầm cảm ơn sự tử tế của chị trình dược công ty tôi. Tôi không biết công ty các bạn thế nào? Nhưng ở hoàn cảnh nào, công ty tôi cũng luôn giải quyết cố gắng sao cho vui vẻ nhất. Vất vả đối với chúng tôi không ngại mà chỉ sợ khách hàng không hài lòng và mất niềm tin.Đó cũng chính là lí do tôi càng ngày càng yêu nghề, những năng lượng tích cực mà tôi được nhận khi nhìn nhận một vấn đề và tôi luôn áp dụng điều đó cho cả cuộc sống gia đình. Lắm lúc có những mâu thuẫn tôi luôn thở phào: khách hàng khó tính mình vẫn nhịn được vậy tại sao người thân mình lại không?Câu chuyện trải nghiệm của tôi khi làm chăm sóc khách hàng ở Thái Minh thì nhiều lắm nhưng sắp tới 12h rồi, tôi xin khép lai tại đây.Xin chào và hẹn gặp lại!Nguyễn Thị Mai Phương Nhân viên Chăm sóc khách hàng

Em thật sự may mắn

Vào được công ty thật sự em cảm thấy là một sự may mắn của em. Em học điều dưỡng ra trường trước khi gia nhập Thái Minh. Em có trải nghiệm làm tại hai nha khoa nhỏ. Khi vào với Thái Minh từ tháng 12 của năm 2018, lại thêm một may mắn nữa là đến tháng 5/2019 đã được tham gia kì nghỉ mát tại Đà Nẵng cũng là lần đầu tiên em được đi máy bay. Cảm giác nó thích gì đâu!Đến tháng 10 thì công ty tổ chức chường trình Về với Thái Sơn nhân dịp Thái Minh 8 tuổi và bố em cũng tham gia chương trình tại khách sạn JW Marriott. Em về thông báo tin này cho bố, bố em đã bảo chuẩn bị một bộ đồ complê để đi dự và bố em đã đi nói chuyện cho mọi người biết là đươc mời đi dự tiệc. Lúc đó, em đã cảm thấy rất vui.Nhưng sau khi bố em đi thăm nhà máy sản xuất Thái Minh Hi-tech, văn phòng Thái Minh và tham dự chương trình Về với Thái Sơn, vừa được quà vừa được trải nghiệm những cung bậc cảm xúc tại đó về nhà bố em đã cảm thấy rất vui. Ai đến nhà chơi bố em đều kể chuyện đến thăm công ty cái Linh, nhà máy của công ty nó sạch bóng không có một con kiến nào, ai vào cũng phải thay dép, máy móc ở đó nó cũng sáng bóng luôn, trên văn phòng sếp nó giới thiệu là bảng của từng phòng đều được tầm mắt vì như vậy sẽ không có sự phân cấp bậc. Em nghe bố em kể chuyện như vậy em cũng biết bố cũng đã tự hào vì con gái được làm việc trong một môi trường tốt.Rồi đến tết năm 2020, năm đầu tiên em đi làm mà được thưởng tết con số lên tới hơn chục triệu. Lần đầu tiên em có cảm giác mình đếm tiền mà sợ nhầm thế, rồi cứ đếm đi đếm lại. Lúc sau, em nhắn tin cho mẹ em số tiền em được thưởng mẹ em cũng vui thay em và cũng đi kể cho mấy cô đi chợ cùng.Vẫn chưa hết đâu ạ, ai hỏi em đi làm ở đâu bố mẹ em đều bảo đi làm tại công ty Dược Thái Minh mà hay quảng cáo trên tivi ấy, sản phẩm công ty nó dùng tốt lắm đấy. Mẹ em dùng Khương Thảo Đan và Dưỡng Não đều thấy có cải thiện. Bố em thì dùng Bình Vị Thái Minh, dùng hộp đầu tiên đã thấy đỡ trào ngược nóng cổ rồi. Bố em còn giới thiệu cả cho cậu của em dùng nữa. Không những vậy bạn bè chơi với em đều trầm trồ vì chế độ đãi ngộ của Thái Minh thật sự rất tuyệt: hay được đi du lịch, đi chơi, hay được tặng quà, gần như ngày kỉ niệm nào cũng có quà.Em thật sự may mắn! Cảm ơn Thái Minh nhiều.Mãi yêu!Nguyễn Thị Linh Nhân viên Chăm sóc khách hàng

Phần thưởng cho những nỗ lực tới cùng

Hôm nay khi dọn dẹp chuyển đồ từ tầng 5 xuống nhường lại phòng cho bên Quà tặng, chợt em thấy tấm biển “Giải ba- một chuyến du lịch Miền Bắc” mà biết bao kỷ niệm ùa về.Ngày em mới chân ướt chân ráo vào Thái Minh thì công ty cũng bắt đầu mùa một cuộc thi Happy Happy của phòng CSKH. Em đã rất lo lắng không biết mình sẽ thi như thế nào khi nghiệp vụ còn chưa chắc, cách lưu PG còn chưa nhớ hết các thao tác, liệu mình có làm gánh nặng cho đội nhóm mình hay không? Làm như thế nào để cười?…Thậm chí em còn chưa nhớ hết mặt và tên các thành viên trong nhóm cộng nhận được thêm cái tin sét đánh là các bạn bình bầu làm trưởng nhóm có lẽ vì em nhiều tuổi chăng 🙂Vì đây là mùa 1 nên phòng cho phép nháp trước nửa tháng để làm quen với cách tạo PG cười, làm quen với cách cười từ chính trong lời nói của mình. Thời gian khởi động cũng khá khá rồi mà bản thân em lúc ấy còn đang loay hoay “Không biết cuộc này tư vấn đã đầy đủ chưa, nhập PG như vậy có thiếu không…”. Thực sự là rất khó khăn!Một tháng trôi qua rất nhanh, em nhớ hồi đó có khoảng 16-17 đội tham gia mà tổng kết nhóm em xếp thứ 13-14 một vị trí khá cao ráo. Bản thân em đóng góp trong tháng đầu tỷ lệ cười có hơn 10%, các thành viên khác cũng vậy, thậm chí còn có bạn không tích sao cho cuộc gọi cười.Rồi việc gì đến cũng đã đến, một cuộc họp nhóm nhanh đã được tổ chức: động viên, phân tích và lên kế hoạch, đồng thuận. Tinh thần chị em có vẻ phấn trấn hơn, gắn kết hơn nhưng rồi chỉ được vài ngày mọi thứ lại lắng xuống, thâm chí đồng đội của mình có người còn muốn bỏ cuộc vì không muốn tham gia, không muốn làm gánh nặng cho nhóm. Lúc đó bản thân mình cũng có cảm giác chán nản, đặc biệt sau tổng kết 2 tháng nhóm em có lên lever nhưng vẫn xếp thứ 8-9 gì đó.Lại một cuộc họp tiếp theo, lần này quyết tâm cao hơn: quyết làm lại từ đầu, quyết đi du lịch miễn phí. Lòng quyết tâm của đồng đội và cũng là của chính mình đã giúp kết quả tháng thứ 3 thật bất ngờ và hạnh phúc. Nhóm em đã được xếp trong top 3 và nhận thưởng tháng. Thực sự lúc ấy bản thân mình cảm thấy mình thật tuyệt vời, đồng đội của mình cũng thật tuyệt vời, đúng với câu nói “một cây làm chẳng nên non, ba cậy chụm lại lên hòn núi cao”, 3 người cùng chiến đấu mà có một người dừng bước thì kỳ tích sẽ không bao giờ xảy ra.Sau 2 tháng nháp, tháng thứ 3 nhận giải tháng đã là nguồn động lực giúp em và cả nhóm phấn đấu. Phấn đấu không ngừng nghỉ và cuối cùng thì mọi sự cố gắng đều được đến đáp xứng đáng. Ngoài lọt Top các tháng sau thì chung cuộc cả nhóm cũng được nắm tay nhau lên nhận giải vào ngày “Tết Bao Cấp Thái Minh”. Một cảm xúc rất tuyệt vời, một cuộc thi khá khó khăn với bản thân em một nhân viên mới chưa được một tháng. Nhưng đổi lại sau chặng đường 6 tháng của cuộc thi, bản thân em khi tư vấn giống như được ăn vào máu mình vậy “việc đầu tiên nhấc call lên chào khách hàng và nở một nụ cười” mặc dù cũng không ai nhìn thấy, không ai nghe thấy nhưng chắc chắn khách hàng sẽ là người cảm nhận thấy và bản thân mình biết mình đang vui.Qua đây em xin gửi lời cảm ơn tới Ban Giám đốc công ty đã tạo cho chúng em một sân chơi bổ ích, thực tế, vừa vui, vừa có quà, vừa giúp chị em gắn kết, lại vừa giúp cho công việc hằng ngày không bị nhàm chán!Bây giờ em chỉ có một điều ước: mong dịch bệnh qua mau, mọi người, mọi nhà đều mạnh khoẻ, bình an để chúng em có cơ hội được vi vu với phần thưởng của mình!Nguyễn Thị Dung Nhân viên Chăm sóc khách hàng

Những khủng khoảng ngày dịch

Em đã có một khoảng thời gian ngắn gặp khủng hoảng trong đợt dịch vừa rồi, bị áp lực từ chính suy nghĩ của bản thân và công việc hàng ngày. Bắt đầu từ việc đột ngột thay đổi về nhận sự, có một chị trong nhóm chuyển công tác, một chị thì nghỉ việc. Tuy không cùng một thời điểm nhưng ngay sát lúc bạn mới chưa có đủ thời gian để làm quen theo kịp tiến độ của mọi người. Công việc mỗi ngày tăng đột ngột, kèm theo đó là tác vụ cũ của các chị. Chưa kể đến trong thời gian này khi trao đổi với khách hàng, đặc biệt với các khách hàng trong nam em đã gặp rất nhiều khách hàng tạm ngưng sản phẩm dù triệu chứng vẫn còn khó chịu bởi hai lý do chính là dịch không đi làm được nên không có kinh tế, hai là không thể mua được sản phẩm do nhà thuốc hết hoặc xa nhà, các anh (chị) trình dược viên cũng không thể hỗ trợ. Mà bản thân em đôi khi dễ bị tác động cảm xúc từ ngoại cảnh, khi phải nghe quá nhiều tin tức tiêu cực trong ngày tâm trạng của em dễ bị đi xuống hơn.Những ngày thường em hay có những phương pháp để giúp tâm trạng đi lên, đôi khi đơn giản chỉ là ra ngoài đi đâu đó thoáng hơn để sắp xếp lại suy nghĩ lại, ăn hay uống món gì thật ngon, mọi thứ sẽ nhẹ nhàng qua đi. Nhưng lại đúng vào thời gian Hà Nội giãn cách, hạn chế ra ngoài, cả một khoảng thời gian chỉ ở trong nhà. Cuối ngày em có tập một vài bài tập thể dục nhưng cũng chỉ trong khuôn viên nhỏ, khiến em cảm thấy bí bách dễ suy nghĩ tiêu cực hơn, thậm chí là dễ cáu gắt với mọi thứ hơn.Mất một khoảng thời gian mọi chuyện vẫn duy trì ở mức xấu, đến khi em nhận ra em không hề làm việc một mình và có còn có đồng đội bên cạnh. Trong một buổi chia sẻ vào thứ 6 cuối tuần của nhóm, em đã quyết định chia sẻ lại vấn đề em đang gặp phải với mọi người trong nhóm. Và việc đó đã giúp được em nhiều hơn em tưởng, khi mà các chị ai trong nhóm cũng đang gặp trường hợp như vậy nhưng cách tiếp nhận của mọi người khác nhau và tích cực hơn.Các chị đã chia sẻ lại cho em những phương pháp mọi người đang làm để vượt qua. Buổi tối thỉnh thoảng mọi người dành thời gian gọi điện video nói chuyện với nhau nhiều hơn, không phải là vấn đề về công việc mà chỉ đơn giản những câu chuyện hằng ngày, hài hước. Em lựa chọn ban công thoáng mát để ngồi nói chuyện với mọi người, tâm trạng của em nhờ thế mà tốt hơn rất nhiều, không còn gò bó hay tiêu cực nữa. Em cũng đã áp dụng 1 trong 3 định luật của hiệu quả từ khoá học Transformer, thay vì chỉ có dừng lại ở đồng cảm với khách hàng, em đã chia sẻ với khách hàng những ngôn từ theo hướng tích cực hơn, mở ra cho khách hàng theo một tương lai tương sáng và có hi vọng hơn.Theo như cách của anh Thái đã nói thì virus Corona thường sẽ tiêu diệt, loại bỏ những ai hay doanh nghiệp có bệnh lý nền trước. Và thật may mắn khi em đã phát hiện ra bệnh lý nền của mình sớm và có những người đồng đội tuyệt vời để có thể cùng em vượt qua và chống lại nó.Nguyễn Thị Ngọc Ánh Nhân viên Chăm sóc khách hàng