Khi đường cùng là đường sáng

Trong đời em có hai sự kiện có lẽ em sẽ không bao giờ quên. Một là cuối cấp 3, khi đó bố em đã từng nói với em một câu rằng "Tao không bao giờ tin mày thi đỗ đại học" và cuối cùng để chứng minh bố đã sai, em quyết tâm lao …

Trong đời em có hai sự kiện có lẽ em sẽ không bao giờ quên. Một là cuối cấp 3, khi đó bố em đã từng nói với em một câu rằng Tao không bao giờ tin mày thi đỗ đại học và cuối cùng để chứng minh bố đã sai, em quyết tâm lao vào ôn thi không những vậy mà còn chỉ học vào ban đêm khi mọi người đã đi ngủ hết bởi em không muốn bố thấy sự cố gắng đó của em, em muốn âm thầm chứng minh mình không phải đồ bỏ. Và cuối cùng em đã làm được, em là đứa đầu tiên trong lớp con cháu của cả hai bên nội ngoại bước chân vào giảng đường đại học (sau này thì gần như tất cả các em của em đều thi đỗ).

Còn sự kiện thứ hai đến với em tại chính Thái Minh mình vào năm 2019, khi em đang cùng bạn Liên (lúc đó là BM nhãn Khương Thảo Đan chuyển giao từ bên Newtech sang) làm TVC đầu tiên của Khương Thảo Đan. Thời điểm đó em mới bắt đầu tìm hiểu cách làm TVC cũng như 3D và gần như trong đầu chưa từng có khái niệm gì về lĩnh vực này ngoại trừ một số kỹ năng xử lý kỹ xảo học mót trên mạng. Và rồi trong quá trình làm việc em nhận ra rằng case máy tính mình đang sử dụng không đáp ứng đủ nhu cầu cho việc làm TVC, nó thực sự giật lag và treo rất nhiều. Không biết bao nhiêu lần em phải làm đi làm lại vì đang làm dở thì bị treo. Thế rồi em quyết định hỏi ý kiến bạn Hiếu IT về cấu hình máy phù hợp và viết đề xuất xin anh Thái được đổi thiết bị với hi vọng thoát khỏi cảnh khóc dở mếu dở do con máy hiện tại gây ra. Thế nhưng không, em nhận lại câu trả lời từ anh Thái rằng Anh thấy hai bạn thiết kế của mình chưa xử lý được video phức tạp và việc nâng cấp case máy tính cấu hình cao như báo giá Hiếu đưa ra là chưa thực sự cần thiết, câu trả lời đó như một gáo nước lạnh dội vào khí thế hừng hực của em lúc bấy giờ đồng thời cũng thôi thúc sự tự tôn trong con người em. Thú thực là em đã phải mất vài hôm để tự thoát ra khỏi suy nghĩ tự ti về bản thân mình. Thế rồi sự tự tôn đã nhanh chóng thôi thúc em lao vào tìm tòi, học hỏi. Không chỉ tìm cách để tạo ra một TVC mà còn tìm cả cách để khắc phục các vấn đề bất cập mà case máy tính gây ra.
Và rồi nỗ lực của em đã được đến đáp, đó là thời điểm TVC Khương Thảo Đan được phát sóng trên truyền hình, em đã sung sướng đến mức liên tục nói về nó trong suốt bữa ăn gia đình (video này của công ty con đó, con có công sức tạo ra nó đó,.v.v..). Đến tận bây giờ khi đã tạo ra nhiều TVC cho các nhãn hàng của Thái Minh, có được sự tin tưởng từ mọi người, đặc biệt là anh Thái thì em vẫn giữ được thói quen tìm tòi, khám phá và luôn nỗ lực để chất lượng bản thân và công việc ngày càng gia tăng. À không chỉ vậy, thỉnh thoảng em còn tự sửa được máy tính hay tối ưu phần mềm do vọc máy tính nhiều cơ. ^^

Em viết ra câu chuyện này không phải với tâm thế của một chàng trai hờn dỗi, trách móc (em tin mọi người đọc sẽ đều hình dung được trải nghiệm và cả quá trình thay đổi lớn từ bản thân em). Em viết ra trải nghiệm này đầu tiên là để cảm ơn anh Thái, người có ảnh hưởng rất lớn đến em, có thể nói là người thứ 2 khiến em có động lực thay đổi sau bố em. Và điều thứ hai là em muốn truyền cảm hứng, năng lượng tích cực đến các đồng nghiệp, bạn bè và mọi người quanh em, bất kể mọi người ở vị trí công việc nào hãy tìm cho mình những nguồn động lực tích cực, sức mạnh mà nó đem lại đủ để vượt qua mọi khó khăn và đem đến những kết quả rất bất ngờ.

Lê Hải Vũ Trưởng nhóm Thiết kế

Cập nhật lúc: 2025/06/24