Thế là Hà Nội lại giãn cách toàn thành phố. Thật may mắn vì chúng tớ vẫn được đi làm và nhận lương đều đặn. Vẫn được ra đường vì sứ mệnh “mang thuốc tốt đến cho đời”.
Thế nhưng, chúng tớ cũng vô cùng lo lắng. Hơn ai hết chúng tớ hiểu rằng, chúng tớ đang là những người có nguy cơ nhiễm cao nhất ở công ty. Vì rằng chúng tớ là một team có kho, có giao hàng, có sales admin. Và chúng tớ liên kết mật thiết với nhau trong vai trò là người cung ứng.
Lần này (tháng 7,8/2021), dịch bùng phát mạnh. Lệnh giãn cách toàn thành phố được thực hiện. Như vậy, chúng tớ lại càng khó khăn hơn trong việc cung ứng thuốc cho khách hàng. Lần này số lượng người ở nhà tự cách ly trộm vía ít hơn, chỉ có một mình anh Việt (hồi tháng 5 là 3 người). Tớ gọi vui rằng anh ấy chính là “con cừu đen” của đội, vì có ba nhà thuốc F0 và F1 đều là anh ấy đi giao (trong đó có môt nhà là anh ấy đi hộ anh Khánh giao hàng). Chùm lây nhiễm ở nhà thuốc Đức Tâm 95 Láng Hạ làm chúng tớ đứng ngồi không yên. Cả phòng thức đến gần 12h đêm để đợi kết quả của anh Việt. Chúng tớ í ới suốt tối, vẫn đùa nhau là “thôi, đường cùng thì tất cả cùng nhau vào trại” 😊. Nhưng thực ra trong lòng ngổn ngang trăm bề. Nếu mà thì sao…
Đối với tớ, đội giao hàng luôn là những chiến binh mạnh mẽ, dũng cảm nhất. Ở đó có những con người luôn luôn vui vẻ và nhiệt tình. Dù thinh thoảng có hay chí chóe, nhưng vẫn luôn hỗ trợ nhau hoàn thành nhiệm vụ. Lệnh giãn cách càng nghiêm, giao hàng đi lại càng khó khăn. Một ngày không biết phải đi qua bao nhiêu cái chốt, đến mỗi chốt lại giải trình, lại xin xỏ. Rồi có khi vào đến nơi thì nhà thuốc đóng cửa, nhà thuốc trong vùng phong tỏa. Việc giao hàng và nhà thuốc nhận hàng tại một nơi không phải nhà thuốc cũng không hiếm gặp, có khi là giữa ngã tư đường, có khi là điểm đầu chốt chặn…Và cũng có những đơn hàng, cho dù đã rất vất vả cũng không được nhận hàng, do nhiều lý do khác nhau. Thế là chặng đường đi về lại dài thêm.
Có những góc khuất của giao hàng mà bình thường mọi người sẽ không nhận ra được. Đó là những suy nghĩ luôn thường trực trong đầu rằng “nếu mình bị dính virus thì gia đình sẽ thế nào, công ty có ảnh hưởng gì không?” Là những bữa cơm trưa ăn vội vàng để buổi chiều lại tiếp tục với hành trình mới. Là những buổi tối, giao xong đơn hàng cuối cùng cũng gần 8h. Là sự bực bội, khi một ngày ngoài việc ra ngoài nắng mưa vất vả còn có cả những đòi hỏi giấy tờ ở khắp mọi nơi. Là những lần mang hàng ra bến bãi rồi lại mang về vì xe không chạy, xe không xin được giấy phép…
Thế nhưng, cho dù có khó khăn thế nào đi chăng nữa. Chúng tớ cũng sẽ đồng lòng và hết mình vì công việc. Hơn ai hết, chúng tớ hiểu rằng thời gian khó khăn nhất rồi cũng sẽ qua. Mọi thứ sẽ trở về trạng thái bình thường mới. Và rồi, sẽ lại đến những ngày chúng tớ được vừa đi giao hàng vừa hát ở những cung đường Hà Nội phồn hoa!
Ninh Thị Hà Phương Trưởng phòng Cung Ứng